Nhân viên chuyên nghiệp đến cùng vẫn là nhân viên chuyên nghiệp, trong mắt mọi người thì đây là chuyện đặc biệt khó giải quyết, thế nhưng đối với bọn họ thì quả thực là nhẹ nhàng vô cùng.
Đầu tiên nhân viên công tác tiến lên dặn dò Thẩm Ngôn và Hoàng Bác tuyệt đối đừng nhúc nhích, sau đó một người cầm một cái túi lưới dạng dài, chậm rãi hướng về phía đối diện rắn hổ mang, một người thì cầm kẹp bắt rắn, len lén bò ra sau, sau đó đột ngột kẹp lấy đầu của nó, nhanh tay nhét vào cái túi mà thanh niên phía trước cầm.
Thế là xong!
"Má nó!"
"Mỏi chết tôi rồi!"
Thấy rắn đã bị bắt, Thẩm Ngôn và Hoàng Bác đồng loạt thở dài ra một hơi, sau đó đều ăn ý ngã ngửa ra mặt đất phía sau, nằm vật xuống.
Giằng co gần một tiếng đồng hồ, giữ nguyên tư thế bất động ngồi ở đằng kia, bọn họ cũng mệt đến chết được. Cảm giác đầu cổ, tay chân đều mỏi rã rời như thể đây không phải là thân thể của mình vậy.
Tất cả mọi người vây xem ăn dưa* nãy giờ, giờ phút này rốt cục cũng có dũng khí tiến lên, vội quan tâm hỏi han tình hình của hai người Hoàng Bác.
(*) ăn dưa/ bát quái: là thuật ngữ mạng Trung Quốc, dùng để chỉ hành động đứng hóng hớt, hóng chuyện, tò mò bàn tán mổ xẻ vấn đề của người khác.
Đương nhiên, đại đa số mọi người đều vây quanh Hoàng Bác hỏi thăm, dù sao người ta chính là ảnh đế, hơn nữa còn là nam chính trong đoàn làm phim của bọn họ.
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-bam-chinh-xac-mo-ra-phuong-thuc/95355/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.