Bốn người Địch Lệ Nhiệt Ba rón rén đi xuống lầu, tựa như bốn con chuột nho nhỏ đang lần mò theo mùi vị thức ăn.
Bọn họ lấy bát đũa, nhanh chóng ngồi xuống bàn, bắt đầu nếm thử mùi vị đồ ăn do Thẩm Ngôn làm.
“Chao ôi! Ngon thật đấy” Địch Lệ Nhiệt Ba một bên lùa cơm, một bên không nhịn được cảm thán tay nghề của Thẩm Ngôn thật tốt.
Các nàng quả thật không nghĩ tới Thẩm Ngôn thế mà còn có ngón nghề này, đích thật là anh ta nấu ăn rất ngon. Quan trọng là không chỉ mùi hương cực thơm, nêm nếm siêu vừa miệng, mà ngay cả khâu trình bày còn cực kỳ đẹp mắt, nhìn qua giống hệt như những hình ảnh mà TV thường dùng để quảng cáo, chính là cái cảm giác vừa nhìn đã thấy bụng cồn cào muốn ăn.
Chỉ loáng sau, bốn cô gái đã giải quyết xong mỗi người một bát.
Địch Lệ Nhiệt Ba vỗ vỗ vào cái bụng nhỏ bằng phẳng, có vẻ còn chưa thỏa mãn. Vẫn là câu nói kia, nàng không đói bụng, chỉ là thấy thèm ăn mà thôi.
Nếu không phải sợ rằng ăn quá nhiều sẽ bị béo, nàng thật nghĩ muốn xới thêm một chén nữa.
Không hiểu sao bữa cơm này khiến bọn họ ăn ra cái cảm giác như cơm mẹ nấu.
Đồ ăn rất phổ thông, nhưng ăn vừa ngon vừa lại có cảm giác của bữa cơm gia đình.
Bốn đại minh tinh dọn dẹp sạch sẽ bát đũa đã dùng qua rồi hài lòng đi lên lầu.
Địch Lệ Nhiệt Ba dạo một vòng qua phòng Dương Mật, trêu ghẹo nàng ta: "Cậu thật sự không ăn sao? Ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-bam-chinh-xac-mo-ra-phuong-thuc/95347/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.