Trương Hữu kinh doanh trà lâu đã nhiều năm, nhân mạch dĩ nhiên rộng rãi, nhưng chân chính có thể được xưng tụng là đại lão một phương cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, mà Hàn Mỹ Lân chính là một trong những người đó.
Hàn Mỹ Lân mặc dù không phải người trong ngành giải trí, nhưng ông ta là một nghệ thuật gia chân chính, địa vị so với người trong giới giải trí tất nhiên cao hơn một nửa.
Những năm gần đây, mỗi lần trò chuyện cùng người khác, Trương Hữu đều nhất định sẽ nhắc đến Hàn lão sư chính là bằng hữu thân thiết, là loại bạn sinh tử chi giao của ông ta. Người bên ngoài nghe vậy đều lộ ra vẻ kinh ngạc, cũng càng thêm xem trọng Trương Hữu ông.
Dĩ nhiên Hàn Mỹ Lân cũng thật sự coi Trương Hữu là bạn bè, chỉ có điều là bạn bè phổ thông bình thường, cái kiểu sinh tử chi giao kia hiển nhiên chỉ là do Trương Hữu thổi phồng lên chứ Hàn Mỹ Lân làm gì có xem ông ta là người thân thiết như vậy.
Vốn dĩ đại nhân vật cao cao tại thượng như Hàn Mỹ Lân cũng sẽ không chủ động đi kết giao bạn bè với người làm ăn như Trương Hữu làm gì, sở dĩ Trương Hữu có thể qua lại với Hàn Mỹ Lân như bây giờ chẳng qua cũng bởi vì ông ta quanh năm ở bên cạnh lấy lòng, tạo quan hệ với Hàn lão sư mà thôi.
Nhưng mà hiện tại, Thẩm Ngôn - một thanh niên chỉ hơn hai mươi tuổi, một kẻ phế vật ăn bám chẳng ra gì, thế mà hắn ta lại được Hàn Mỹ Lân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-bam-chinh-xac-mo-ra-phuong-thuc/1835685/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.