"Bảo đảm cái gì?" Đông Lỵ Á xoay người lại, thân thể nghiêng về phía trước, thần sắc bất thiện trừng mắt gườm Thẩm Ngôn.
Thẩm Ngôn vội nói: "Bảo đảm các bạn sẽ mất đi cô vợ ân cần đáng yêu nhất quả đất này, các bạn sẽ sống cả đời trong thống khổ, hối hận day dứt mãi mãi không thôi."
Đông Lỵ Á nghe vậy lúc này mới hài lòng, gương mặt xinh đẹp lộ ra nụ cười chiến thắng, ngạo kiều hừ lạnh một tiếng.
Quần chúng ăn dưa đang hồi hộp nghe giảng, nào ngờ tình cảnh lại xoay phắt 180 độ, trên màn hình lại phát cẩu lương của Thẩm Ngôn và đại mỹ nữ như này bèn tức giận ‘hành hạ’ bàn phím:
"Ta thao, bất ngờ xoay chuyển trở mặt như thế, eo già của lão phu cũng gãy theo tiểu tử nhà ngươi mất."
"Thẩm Ngôn, anh có thể đàn ông lên một chút được hay không hả?”
"Quả nhiên vẫn là vua âm hiểm chững chạc đàng hoàng chuyên ném độc mà."
"Má nó a, lão tử đã mua xong hạt dưa đồ uống, giấy bút còn chuẩn bị sẵn sàng học tập rồi đây, thế mà cuối cùng nhà ngươi lại cho ta xem cảnh nịnh hót này? Lão tử muốn đánh người!"
"..."
Tổ tiết mục một đường lái xe về phía nội thành. Bọn họ không đi đến sân bay, cũng không đi ra hướng đường cao tốc, mà là dừng xe trước cửa một rạp hát.
"Ồ, chúng ta tới nơi này làm gì thế?"
Đông Lỵ Á khó hiểu, nhưng ekip chương trình đã thúc giục bốn người Thẩm Ngôn, Lưu Sư Sư, Cổ Lệ Na Trát và nàng cùng xuống xe.
Một nhân viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-bam-chinh-xac-mo-ra-phuong-thuc/1835388/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.