Đoàn làm phim an bài cho Thẩm Ngôn một nhân vật không quá nhiều đất diễn, thậm chí đến vai phụ cũng không tới, toàn bộ bộ phim thì nhân vật này cũng chỉ có một đoạn kịch ngắn cùng vài câu thoại.
Có thể nói là chỉ hơn được mỗi diễn viên quần chúng qua đường.
Đây cũng không phải là vì đoàn làm phim khinh thị Thẩm Ngôn, hoặc là không muốn cho hắn thể hiện.
Trên thực tế, vì an bài cho hắn nhân vật đó mà bên đoàn làm phim, đạo diễn cùng biên kịch đều tương đối nhọc lòng, âu cũng là vì mặt mũi của Dương Mật.
Nữ nhân vật chính kiêm người chế tác và người đầu tư đã mở miệng nói chuyện, đạo diễn làm sao có thể không coi trọng?
Chớ nhìn ông ta là đạo diễn, nhưng trên thực tế, tại đoàn làm phim « Lạc Nhạn Trường Phi » này, Dương Mật mới là người có tiếng nói nhất, lời của nàng lắm lúc còn có sức ảnh hưởng hơn so với đạo diễn.
Chuyện nàng đột xuất đề nghị thêm vai ấy chỉ khó ở chỗ, trước mắt bộ phim này đã quay xong hơn phân nửa, chuẩn bị hơ khô thẻ tre (chỉ việc đóng máy, hoàn tất quá trình quay phim) tới nơi, nhân vật quan trọng nào trong phim mà cần xuất hiện thì đều đã xuất hiện, dưới tình huống biên kịch không định đột ngột quay ngoắt tuyến tình cảm hay mạch phim thì căn bản không tìm ra nhân vật nào có chỗ đột phá cho Thẩm Ngôn diễn nữa.
Cuối cùng đạo diễn và biên kịch đành thương lượng, lấy ra vài nhân vật mà bọn họ cho rằng không tệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-bam-chinh-xac-mo-ra-phuong-thuc/1835262/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.