"Một nồi lẩu ngon có bốn điểm đặc biệt trọng yếu, nước dùng, gia vị, nguyên liệu nấu ăn cùng với thời gian chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn."
Thẩm Ngôn một bên nhúng thịt bò cho bọn họ, một bên giải thích: "Nước dùng và gia vị là tôi dùng thành phẩm cải tiến, thời gian hữu hạn, chỉ có thể tạm được, nguyên liệu nấu ăn là trong siêu thị mua, cũng khá, vì thế tiêu chí cuối cùng liền vô cùng quan trọng, ví như ướp thịt, thời gian dài sẽ mất ngon, thời gian ngắn gia vị không ngấm, cái này cần có tay nghề."
Dương Mật, Địch Lệ Nhiệt Ba và Hoàng Bác trên mặt đều mang theo ánh mắt sùng bái nhìn Thẩm Ngôn, cả ba đại minh tinh hàng đầu Hoa Hạ hiện giờ lại hệt như tiểu miêu tiểu cẩu tham ăn, chỉ đợi Thẩm Ngôn nhúng chín thịt, gắp vào chén cho bọn họ thì ba người lập tức cắm đầu ăn ngay.
Trước khi ăn bữa cơm này, bọn họ đều không cảm thấy ướp thịt là bản lĩnh gì, ăn lẩu ấy mà, có ai mà chưa từng ăn qua?
Cứ thả hết nguyên liệu mà mình muốn ăn vào nồi lẩu, chờ chín thì gắp ra, như vậy là xong việc, quản cái gì mà kỹ thuật cái gì mà hàm lượng chứ?
Thẳng đến khi... Ba người Hoàng Bột tận mắt cảm nhận được tự mình ướp qua đồ ăn và Thẩm Ngôn ướp qua đồ ăn chênh lệch nhiều như thế nào, bọn họ mới chân chính minh bạch, thì ra ướp thịt cũng là một môn tay nghề.
"Khà..." Hoàng Bác ăn sạch đồ ăn trong chén, ngửa đầu ực một hơi cạn ly bia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-bam-chinh-xac-mo-ra-phuong-thuc/1835246/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.