Thẩm Ngôn nhún nhún vai, không định giải thích gì.
Lời hắn nói hoàn toàn là sự thật, đại bộ phận kỹ năng của hắn đều là do hôm nay học được tại tiệm sách nho nhỏ bên trong thành phố điện ảnh.
Đương nhiên, loại chuyện này trừ chính hắn ra, đoán chừng cũng không có một ai sẽ tin tưởng.
"Ơ khoan đã!" Địch Lệ Nhiệt Ba chợt nghĩ tới một chuyện, vội hỏi hắn: "Không phải ban đầu nói tôi đấm bóp cho anh, sau đó anh sẽ viết một ca khúc cho tôi sao, làm sao lại biến thành anh massage cho tôi rồi?"
Thẩm Ngôn cười cười, hắn đương nhiên sẽ không nói cho Địch Lệ Nhiệt Ba biết, là bởi vì mình ngứa tay, muốn bộc lộ thử tài năng nên mới tiện tay massage cho cô nàng, hắn chỉ lắc đầu, thản nhiên đáp: "Chính là muốn khi dễ cô một phen thôi, dùng hành động thực tế để nói rõ cho cô biết, cái cô gọi là đấm bóp thư giãn kém cỏi tới cỡ nào, đừng nói là đổi một bài hát do tôi viết, dùng là đổi cho cô cái dấu chấm câu cũng không đáng đâu."
Địch Lệ Nhiệt Ba giận điên lên, dùng sức nhéo một cái rõ đau trên đùi Thẩm Ngôn một cái, sau đó đứng bật dậy, nhíu mày, nói: "Bây giờ anh đã chính miệng thừa nhận là khi dễ tôi rồi chứ gì, tôi nói cho anh biết, anh đã tổn thương đến tôi, hiện tại tôi đang rất tức giận."
Thẩm Ngôn không trả lời, hắn cũng đứng dậy rồi vén lều vải đi ra ngoài.
Người vừa nói mình rất tức giận - Địch Lệ Nhiệt Ba, cũng vội ngoan ngoãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-bam-chinh-xac-mo-ra-phuong-thuc/1835228/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.