Thẩm Ngôn suy nghĩ một lúc, cuối cùng dưới ánh mắt tội nghiệp của Dương Mật, hắn đành lắc đầu, nói: "Thôi được rồi, như vậy đi, sắp tới cô dành ít thời gian học hát, tôi sẽ dạy cho cô."
"Ừm, cũng được!"
Dương Mật mặt ngoài gật đầu, trong lòng lại không khỏi thầm đắc ý, "Xem anh ta sĩ diện chết đi được kìa, bày đặt chê bai, chính là cố ý muốn có nhiều thời gian ở chung với mình chứ gì."
Dương Mật cảm giác nàng nhìn thấu rất rõ chân diện mục của Thẩm Ngôn. Nãy giờ Thẩm Ngôn bày trò chê bai nhiều như vậy, kỳ thật chính là vì lời đề nghị mới rồi, chẳng qua là hắn muốn dạy nàng học hát, để có thời gian ở chung với nàng nhiều hơn mà thôi.
"Nể mặt anh đã tặng tôi bài hát, tôi đây đại lượng đại nhân, không thèm vạch trần anh, hừ!" Dương Mật hất cằm, trong lòng vừa thấy kiêu ngạo lại vừa đắc ý.
Dương Mật không ở lại lều vải lâu, chỉnh trang xong lớp make up, nàng liền nhanh chóng dẫn theo trợ lý ra ngoài quay phim.
Nhờ đạo diễn điều chỉnh vài cảnh quay thì không sao, nhưng nếu làm chậm trễ tiến độ của đoàn làm phim thì không ổn chút nào, tuy rằng thân là nhà đầu tư, dù cho giám chế sản xuất có tới đây thì cũng chẳng ai dám nói gì nàng. Nhưng Dương Mật không phải là người tùy hứng như vậy.
Dương Mật rời đi, nửa ngày sau cô ‘đà điểu nhỏ’ Địch Lệ Nhiệt Ba rốt cục cũng thò đầu dậy. Cô nàng ngồi trên ghế cao, đung đưa đôi chân trắng ngần qua lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-bam-chinh-xac-mo-ra-phuong-thuc/1835220/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.