Không khí trong phòng dường như đóng băng, yên tĩnh đến nỗi chỉ nghe thấy tiếng thở tức tối.
Bốp. Duy Khánh đập mạnh tay xuống bàn.
- Để em đi thắc mắc với sếp Tùng. Không thể như thế được. Vì dự án này chúng ta đã mất bao nhiêu thời gian chuẩn bị chứ. Mọi người đã cật lực mất ăn mất ngủ gần 1 tháng trời nhưng nhận lại được là gì chứ. Chỉ được câu nói hoãn. Không thể hiểu nổi.
Cô cũng có cảm xúc tương tự với Mạnh. Với gần ngưỡng 3 năm cống hiến hết mình cho công ty, cứ ngỡ rằng cả nhóm gần đạt được trái ngọt lại bị gạt phăng đi mất.
- Khoan Khánh. Để chị gặp thuyết phục sếp đã. Nếu không được thì chị sẽ xin mọi người cùng thực hiện kế hoạch song song với 2 team kia. Có thể hơi khó khăn vì thiếu nhân lực nhưng chị nghĩ chắc mình sẽ làm được thôi.
Nói thật là cô rất muốn chửi thề. Mọi việc đang êm đẹp giống như cả đoàn đang qua cầu, chuẩn bị có bước tiến mới đầy khởi sắc thì có một con cú nó nhảy bổ ra trước mặt rồi bảo YOU OUT rồi bắt mình quay lại. Có cay không chứ.
- Nhưng mà chị không thấy việc này có vấn đề sao. Sếp Tùng là người nói được làm được chứ không phải là người không có chính kiến và quyết đoán như thế đâu. Có khi nào là ai đó thổi gió bên tai không? – Kiều Oanh vừa nói vừa liếc mắt tới chỗ Duy Khánh sau đó im bặt.
Có thể không ai nói gì nhưng ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-bai/2530083/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.