Một buổi sáng nữa lại bắt đầu như thường ngày. Gia Hân tỉnh lại sớm trên chiếc giường thân yêu của mình. Cảm giác nhớp nháp lay cô tỉnh giấc mặc dù cô thật sự không muốn thức giấc chút nào.
Một mùi hương khó ngửi thoang thoảng qua đầu chóp mũi khiến cô không thể nào không đưa tay bịt mũi mình ngay vào luôn được. Không biết mùi từ đống rác thối um nào theo làn gió thổi bay vào cửa phòng của cô làm cho căn phòng sặc mùi thối nồng nặc.
Khó chịu nheo mắt tỉnh trong sự khó chịu, Gia Hân cảm thấy bản thân mình khỏe hơn trước rất nhiều, cảm giác nóng sốt cũng không còn tồn tại nữa, sức sống quay trở lại khắp cơ thể khiến cô dư thừa năng lượng hơn bao giờ hết.
Nhưng mà đưa mắt nhìn lên giá sách ở góc tường, cô có thể đọc được ngay tựa đề và tác giả của những cuốn sách được dựng ngay ngắn ở xa nhất, chuyện mà thường ngày cô sẽ không làm được. Tiếng nói chuyện ăn uống ở quán bún bán buổi sáng ở gần nhà cô cũng được thu vào trong tai mặc dù khoảng cách nó khá xa phòng của cô và người bình thường cũng khó có thể nghe được chúng.
Sau một buổi tối sốt nóng và lạnh thay luân phiên liên tục để hành hạ cô, các giác quan của cô đã nhạy bén hơn trước. Điều này thật kỳ lạ bởi vì theo như thầy cô nói thì phải còn rất rất lâu nữa tới pháp lực đạt được tới cảnh giới thứ 5 thì lúc đó các giác quan mới được phóng đại, xúc giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-bai/2529135/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.