Chương trước
Chương sau
Ở trên đỉnh núi Hỏa Sơn được rào chắn bảo vệ đầy gắt gao, thầy Long cùng sư thầy Thích Minh Triết cùng một người đàn ông lạ mặt đang đứng đăm chiêu nhìn cảnh sát đang thu thập bằng chứng pháp y của hai người Đạo sĩ đã lớn tuổi bị giết một cách bất thường. Hai người này là người trông coi mắt kết giới ở đỉnh núi Hỏa Sơn, pháp lực cao cường, nhưng không ngờ lại bị giết một cách không thể lường trước được.

Sau một tiếng nổ vang rền cả một vùng trời thì viên ngọn trấn giữ kết giới bị phá vỡ, kiến cho kết giới mất cân bằng và nổ tung, nó khiến cho toàn bộ người canh giữ kết giới bị đánh văng mạnh ra ngoài. Nhưng ngoài hai người bị giết ra thì những người còn lại chỉ bị thương, và không có gì nghiêm trọng.

Điều nghiêm trọng nhất chính là, kết giới đã bị phả hủy, vật bị trấn trụ phía bên trong kết giới cũng đã thoát ra ngoài. Sự việc càng trở nên nghiêm trọng và khó kiếm soát.

Người đàn ông lạ mặt đứng với hai ông lão đứng đầu hai giới Phật và Đạo ở xứ này chính là chủ tịch Hiệp hội Đạo Giáo, ông phải ra mặt bởi vì sự việc này rất nghiêm trọng, không thể không đứng ra xử lý.

Sau khi bên pháp y tiến hành khám nghiệm hiện trường thì đã có kết quả sơ bộ thì nói sơ kết quả cho ba người:

- Qua nghiên cứu sơ bộ thì hai người đàn ông này chết vào lúc 4 giờ 30 đến 5 giờ 30 sáng, do bị móc mất phần tim, trên cơ thể có nhiều vết bầm. Ở xung quanh hiện trường có dấu vết ẩu đả, có thể trước khi bị giết, hai người đã chống trả với hung thủ. Còn lại thì phải đợi chúng tôi đưa hai thi thể về Trung Tâm Pháp Y mới có thì mới có thông tin cụ thể được.

Thực ra thì người bên cảnh sát cũng biết vụ án này liên quan đến những thế lực siêu nhiên, nhưng đây cũng là vụ án giết người, dù không thể công cố những thông tin cụ thể ra công chúng để tránh hoang mang thì cũng phải ghi và hồ sơ lưu trữ riêng, rồi chuyển qua Tổ điều tra đặc biệt kết hợp cùng với Hiệp hội để điều tra, chỉnh lý hồ sơ rồi mới kết thúc vụ án được.

Lúc trước thì những vụ án như thế này sẽ được chuyển hẳn qua cho bên Hiệp Hội, nhưng mà hiện nay những vụ án đặc biểu kiểu này diễn ra càng ngày càng nhiều và người dân cũng càng biết nhiều hơn về các thông tin liên quan, cho nên nếu không có một đơn vị nào đứng ra nhận trách nghiệm về những vụ án này thì người dân sẽ hoang mang và không còn tin tưởng vào nghiệp vụ của cảnh sát nữa.

Quốc Thiện đang cẩn thận xem xét xung quanh hiện trường. Bởi vì đặc thù của vụ án cho nên không có bằng chứ nào quan trọng nào để xác định hung thủ, nhưng anh nghĩ, đã làm chuyện ác thì không có lý nào lại không để lại mạnh mối, cho nên vẫn nán xem để đề phòng những bằng chứng bị bỏ sót.

Thầy Thích Minh Triết đứng gần đó thở dài lắc đầu:



- Thật là độc ác, cả linh hồn người đã khuất cũng không buông tha. A di dà Phật.

Chuyện này không chỉ liên quan đến Đạo giáo mà còn liên quan đến sự tồn vong của chúng sinh. Những người canh giữ các mắt xích trận pháp không chỉ có Đạo sĩ mà còn còn các tăng ni có đạo hạnh cao, vừa trông coi các ngôi chùa trên núi, vừa trông coi trận pháp. Trận pháp bị phá khiến cho không chỉ Đạo giáo chao đảo mà còn khiến cho Phật giáo lo sợ.

Hai người đã chết này không chỉ bị moi tim, mà hồn phách của họ không còn ở nơi ly thế*, cho nên mọi người chắc chắn rằng linh hồn đã bị ăn mất rồi. Nhìn cách thức ra tay vừa tàn nhẫn lại độc ác, cho thấy tên này pháp lực rất lớn, có thể ra tay với hai người kia một cách nhanh chong chỉ sau vài chiêu.

Ông Đức Minh - Chủ tịch Hiệp hội Đạo giáo trầm tư lên tiếng:

- Tôi đã cử người vào xem xét động đá ở trung tâm phong ấn thì phát hiện khí tức của yêu khí bị phong ấn trong động còn rất ít, năng lượng còn ở mức của tiểu yêu. Có khi nào bị phong ấn lâu ngày khiến cho yêu lực của nó bị bào mòn xuống không?

- Cũng không phải là không có khả năng này. Tuy nhiên, còn một khả năng nữa đó là, nó đã không còn ở đây từ lâu lắm rồi, cho nên khí tức lưu lại càng ngày càng nhạt. Có thể nó đang muốn đánh lừa chúng ta rằng nó hôm nay mới thoát ra ngoài và vô hại khi năng lực chỉ còn ở mức của tiểu yêu. – Thầy Long nói.

Nếu thức sự như vậy thì những chuyện gần đây xảy ra thì không thể nào không có sự can thiệp của tên này được.

Trong khi ở bên kia, mọi người đang bàn luận rất căng thẳng thì ở bên này, Quốc Thiện tìm được một manh mối mới. Ở gần chỗ hai nạn nhân tử vong thì anh thấy một sợi lông gà màu trắng, nó nhỏ đến nỗi dễ dàng bị lu mờ trên nền cỏ màu xanh, cho nên rất dễ bị bỏ qua.

Bàn tay anh đeo găng tay kỹ lưỡng từ từ nhặt mảnh lông này lên xem xét, và cảm thấy rất kỳ lạ. Sợi lông này đáng lý sẽ không xuất hiện ở đây, bởi vì gà rừng ở trên núi này không có cá thể nào là màu trắng, kèm theo đó thì những Đạo sĩ ở đây không ăn thịt động vật, cho nên cũng sẽ không có việc gà trắng được đem lên trên này.

Sợi lông này khiến anh có cảm giác rất quen thuộc cho nên anh chạy tới, đưa cho thầy Long xem xét.

Vừa nhìn thấy sợi lông, thầy Long đã gấp gáp nói:

- Đây là sợi lông của Bạch Kê Tinh. Làm cách nào mà một kẻ mới tách linh hồn có thể có từng đấy yêu lực để giết hai người kia và phá viên đá mắt trận chứ?

Nghe thầy Long nói vậy, Chủ tịch Minh Đức nhăn mày nói:

- Bạch Kê Tinh sao? Tên này còn tồn tại à? Tại sao mọi người giáp mặt với tên lại không thông báo cho bên Hiệp Hội để chúng tôi biết đường mà xử lý chứ?

- Không phải là tôi không muốn nói cho bên Hiệp hội, mà là lúc chạm trán với tên này mới biết hắn là Bạch Kê Tinh. Tôi cứ nghĩ hắn phải xé hồn ra để chạy trốn nên sẽ không gây ra chuyện gì lớn trong một thời gian dài nữa. Ai mà ngờ được... Cũng tại tôi chủ quan quá. – Thầy Long thở dài.

Sư thầy nghe thấy mọi người bàn luận như vậy cũng nói:



- Dù sao sự việc cũng đã xong rồi. Tôi e là cũng không thể gọi hồn của hai người này về được. Âu cũng là số mệnh. Tuy nhiên phải bắt nhanh tên Bạch Kê Tinh này sớm nhất có thể, vì có thể hắn đang sử dụng linh hồn người sống tiếp tục để tu bổ linh hồn cho hắn, không thì không biết có bao nhiều người chết nữa đây. A di đà Phật.

Sau khi nghe lời thầy Minh Triết nói xong, ai cũng biết được thế lực đang gây nhiễu loạn thế giới lớn mạnh đến như thế nào.

oOo.

Hôm nay có buổi quay ngoại cảnh gần tòa nhà mà Viện nghiên cứu của Gia Hưng mới chuyển tới. Bởi vì quay ngoại cảnh, với lại cũng đang gần về chiều cho nên khá nhiều bác lớn tuổi tới xem, cho nên tiến độ quay không thể nào mà đẩy nhanh cho được.

Duy Khánh ngồi than thở nói:

- Sao mà gần đây thời tiết lạnh thế nhỉ? Những năm trước em cũng không thấy thời tiết lạnh như vậy. – Rồi quay qua nhìn cô nói – Chị có thể bớt quay ở ngoài trời đi được không? Cơ thể em yếu ớt lắm, không chịu lạnh được.

Gia Hân ngồi nhàn nhã một bên nói:

- Cậu không nghĩ đến cái lạnh thì sẽ không lạnh.

Vì là người tu Đạo cho nên cơ thể của Gia Hân không có cảm giác nóng và lạnh, tuy nhiên, với thời tiết này mà mang đồ mùa hè thì người ta chỉ có nước chửi cô là thứ thần kinh, cho nên cô vẫn mang áo khoác khá là dày.

Đang chờ chuyển góc máy cho nên đang được nghỉ, Duy Khánh quay người nhìn cô rồi nói:

- Chị không thấy lạnh à? – Sau đó nghĩ nghĩ gì đó rồi nói – À mà chị có công năng đặc dị mà, thấy lạnh thì mới là lạ nhỉ. – Mới dứt lời thì một luồng gió lạnh thổi quay khiến cậu ấy váng cả đầu.

Cô với tay lôi ra từ trong túi xách ra một lá bùa rồi nói:

- Bùa điều hòa, cậu muốn có không?

Duy Khánh mắt sáng lên nói muốn rồi tính cầm lấy lá bùa từ tay cô. Tuy nhiên, cô níu lá bùa lại:

- 500 ngàn.

- Chị cắt cổ à. Giữ lại mà xài đi. Chị em đồng nghiệp mà thế đấy. – Nói rồi cậu ấy giận dỗi quay lưng về phía cô.



Cô bật cười nhét lá bùa sau cổ áo Duy Khánh rồi vỗ vỗ đầu cậu ấy nói:

- Tập thoại trước với Hoài Thương đi. Chị ra xem setup cảnh quay xong chưa.

Cảnh quay của video lần này lấy luôn cảnh của lối ra vào tòa nhà của Gia Hưng đang làm việc, cho nên từ phía máy quay, cô có thể nhìn thấy được những ai ra vào tòa nhà này một cách rõ ràng.

Đang bàn bạc dịch chuyển góc máy quay thì phía trước, cô thấy hai người đàn ông nhìn vừa lạ vừa bước xuống xe và tiến vào bên trong. Xung quanh hai người này có một luồng yêu khí dày đặc đến đáng sợ.

Cô nhớ ra rồi, người đàn ông lớn tuổi hơn là người mà cô đã thấy trước cổng chùa Quang Minh. Sao ông ta lại ở đây nhỉ?

Đang nghi ngờ thì cô thấy em trai của cô bước ra ngoài và chạm mặt hai người đàn ông. Ba người trò chuyện khá là thoải mái rồi sau đó, hai người đàn ông tiếp tục tiến vào trong tòa nhà, còn Gia Hưng thì đi bộ ra cột đèn gần đó và chờ đợi.

Tối về chắc cô sẽ thử hỏi ông ta là ai. Có lẽ Gia Hưng biết rất rõ người đàn ông này.

Khi cô đang định dời mắt đi thì một chiếc xe máy với bóng dáng quen thuộc tiến lại gần chỗ của Gia Hưng. Cô gái có nụ cười tỏa nắng này không ai khác chính là Linh Lan. Cô ấy đưa cho Gia Hưng một cái túi vải có họa tiết lá cây giống như túi đựng đồ ăn, sau đó nói gì đó rồi vẫy tay chào tạm biệt với Gia Hưng rồi chạy xe đi.

Thật không ngờ. Em trai của cô và bạn thân của cô lại lén lút gặp nhau đưa đồ sau lưng cô. Rất may là cô đã kịp chụp lại hình ảnh này làm bằng chứng, để xem còn có chối được không.

oOo.

1. Theo quan niệm thì những người mới chết thì linh hồn chỉ cũng quẩn quanh ở nơi mà họ vừa mới chết thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.