Hai tên kia thấy Gia Hân tới cũng không hề tỏ ra sợ hãi. Chúng đưa mắt nhìn nhau ra hiệu rồi đặt hai đứa bé xuống, không quên dùng một con dao rọc giấy nhỏ kề sát vào cổ hai đứa rồi nói:
- Không ngờ cô đến sớm như vậy. Nhưng mà cũng không sao. Vừa kịp lúc. Chúng tôi muốn mời cô tới chỗ chúng tôi có một chút việc. Không biết có đồng ý hay không. – Vừa nói hắn vừa vuốt nhẹ tóc của đứa bé trai cao bằng bắp chân của mình có ý đe dọa.
Thấy cô đến, Cà và Ớt đã nín khóc. Tuy nhiên, đứng trước lưỡi dao nhỏ nhưng sắc bén ấy, hai đứa không nói không rằng nước mắt giàn giụa, ánh mắt chứa đầy sự sợ hãi nhìn thẳng vào cô. Dù thế nào, không thể đế bọn nhỏ có một chút tổn thương nào được.
- Được. Nhưng trước tiên, tôi muốn đưa bọn trẻ về nhà an toàn đã. Dù sao, trẻ con cũng vô tội mà đúng không? – Cô đưa ra yêu cầu.
Mặc dù học sinh ở đây đã được cha mẹ tới đón về gần hết, nhưng không có nghĩa là trường mầm non này không còn có ai. Nếu cố gắng tấn công bọn chúng để chờ đợi cảnh sát đến thì nhất định sẽ có người bị thương và Cà và Ớt sẽ phải chứng kiến cảnh tượng bạo lực mà ở độ tuổi của chúng nhất định không nên thấy.
- Được, nhưng phải đi xe của chúng tôi. Chúng ta đều cùng là người trong ngành cả, cô không thể nào chơi thủ đoạn với chúng tôi được đâu. – Nói rồi tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-bai/2528594/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.