Gia Hưng nhíu mày rút từ trong túi ra chiếc vòng ngọc và truyền âm với Mộc Tinh:
- Có đúng là ngươi chưa hề thấy Yêu Châu của ta phát sáng chứ?
Mộc Tinh đang ở vườn kính phía sau biệt thự xem xem đám hoa cỏ tinh con đang nháo nhào đòi ăn bất chợt nghe truyền âm cũng giật mình. Hắn ta cố gắng tỏ ra bình tĩnh nói:
- Vâng thưa chủ nhân. Mộc Tinh cũng đã dò la khắp thành phố nhưng Yêu Châu vẫn không có tín hiệu phản hồi.
Hắn ta vừa nói xong thì ở trong nhà, Giao Long cũng vừa cắt đứt truyền âm, bên tai hắn ta không còn nghe thấy âm thanh gì nữa.
Phía sau lưng Mộc Tinh, một kẻ cao khoảng hai mét rưới với các cành cây đang mọc khắp người, khuôn mặt thì mọc đầy rêu tiến tới. Kẻ đó đưa cho hắn ta một bình xịt nhỏ rồi kính cẩn hỏi:
- Chủ nhân gọi ngài có chuyện gì ạ?
- Không có gì. Ngoài chuyện của đứa con gái kia ra thì còn gì khác nữa. – Hắn ta vừa nói vừa xịt lên đám cây cối trong nhà kính.
Đám cây cỏ được tướt mát thì run lên vì vui sướng, có đứa còn hóa thành hình người la hét thích thú:"mát quá, mát quá", không biết rằng ngoài trời hiện tại thời tiết đang ở khoảng 15 độ C. Chúng là đám cây cỏ đã khai trí được ngài Mộc Tinh đem về đây nuôi dưỡng. Mỗi ngày ở trong ngôi nhà toàn là kính này, vừa được hưởng ánh nắng, vừa được tắm mình bằng thứ nước đặc biệt khiến chúng trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-bai/2528582/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.