- Lâu ngày không gặp, cái gan to lên một chút mà cái não sao lại bé đi rồi, Y Hồng?
Lời chế giễu này của nàng vừa dứt, người đàn bà tên Y Hồng này mơ hồ gân xanh đã nổi khắp người, hai bàn tay nắm chặt thành nắm đấm, mắt hằn lên những tơ máu, nghiến răng thống hận.
- Mày... mày...
Bà ta không nói được gì hơn.
- Người đâu, mời Y Hồng đi dùng trà đi. _Nàng cười khẩy.
Lúc nàng bước vào phòng thì Y Hồng bị lôi đi, tiếng kêu gào của ả cũng chả kéo dài được bao lâu thì đã bị vệ sĩ bịt miệng.
.....
Trong phòng bệnh là cái mùi sạch sẽ của bệnh viện, mơ hồ nhiệt độ còn giảm đi so với bên ngoài. Tuy nhiên chỉ là nàng cảm thấy vậy còn thực chất căn phòng này vẫn đang bật máy sưởi.
Đứng ở cạnh giường, nàng nhìn người đàn ông nằm đó. Mắt nhắm nghiền, thở oxi, cả người được chăn bao bọc, tóc lấm tấm bạc... Tiếng máy móc kêu lên rất đều đặn.
- Mạc Đình...
Thanh âm của nàng lạnh lẽo như vậy, vang lên trong bầu không khí này càng thêm mấy phần u ám. Người đàn ông kia tưởng chừng cũng không có ngủ sâu, nghe tiếng gọi tên mình thì mi mắt khẽ động, dần dần mở ra.
Ông ta thấy kia một thân váy màu đỏ, đẹp đẽ kiêu sa tựa như một bông hoa hồng đầy gai nhọn. Khuôn mặt ấy sao lại giống bà ấy tới vậy, giống tới nỗi có đôi khi khiến ông ta vô thức giật mình. Đứa con gái này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-anh/1920676/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.