Hoàng Thiên mặt bỗng chốc âm trầm, không ngờ cô lại dứt khoát với anh như thế. Không biết vì rượu hay gì anh lại càng muốn cô cho anh nghe đáp án, anh liền trầm giọng nói.
- Là thật sao?
Hạ An nhíu mày, anh là đang tra hỏi cô sao, cô cảm thấy rất không vui liền nói.
- Là thật thì sao, mà giả thì sao?
Anh đau lòng nhìn cô, giọng có hơi lớn nói.
- Vậy còn chúng ta thì sao?
Hạ An có hơi tức giận, anh là đang trách cứ cô sao. Nhưng hiện tại anh có quyền gì mà nói như thế, cô tức giận đáp.
- Chúng ta đã kết thúc từ 4 năm trước rồi. Ngay cả làm bạn cũng khó nữa huống chi là quay lại, điều đó là không thể. Hy vọng sau này anh đừng hỏi mấy câu như này nữa. Chúng ta tốt nhất là cũng không nên gặp lại, cứ sống như trước đây đi, không liên quan tới nhau.
Hạ An nói xong liền đóng luôn cửa lại đi vào nhà, bỏ mặt anh đứng ngoài cửa. Những lời vừa nãy cô đã phải lấy hết cam đảm mới có thể nói ra, có lẽ như vậy sẽ tốt cho cả hai.
Anh vẫn đứng như trời trồng trước cửa nhà cô, trái tim anh đau nhói từng hồi, miệng lẩm bẩm.
- Hạ An, em tuyệt tình như vậy sao?
Đây không gọi là tuyệt tình mà là lý trí, nếu đã chọn từ bỏ thì sẽ dứt khoát, không lằng nhằn. Có trách thì trách chính bản thân anh.
Nhưng không lẽ cô không thể cho anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-an-cua-anh/3057950/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.