Mẫn Tiên vừa tắm xong, cô ngồi ngẩn ngơ và hốc mắt hơi đỏ.
Tự nhiên cô buồn quá.
Mua chiếc xe màu hồng chỉ khiến cô vui trong vài phút, sau đó sự buồn bã thất tình lại xâm chiếm lấy cô.
Lê Thanh Hòa đã nghe tin, về nhà đã rất muộn, thấy phòng em gái vẫn sáng đèn thì gõ cửa.
- Ngủ chưa?
- Chưa ạ, anh vào đi.
Mẫn Tiên cũng không lạ khi anh hai tới tìm mình, hẳn là vì chuyện cô độc thân.
||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Trấn Quốc |||||
Người anh thấy hốc mắt em gái hơi đỏ, thì đi lại ghế ngồi, tranh thủ nhìn khắp căn phòng để chắc chắn không còn sự bất ổn nào khác.
- Chia tay Lý Thần Vũ rồi?
- Vâng.
- Ừ. Ở nhà bố mẹ cưng như cưng trứng, hứng như hứng hoa, nắng không tới mặt, mưa không tới đầu. Ngoài việc ăn học và sống vui vẻ sung sướng thì em không cần phải cực khổ làm gì. Vậy nên đừng để bản thân chịu tổn thương vì người khác. Không người này thì có người khác, không tội gì phải đau buồn làm chi cho mệt.
Lê Mẫn Tiên bật cười, anh hai cô chính là người như vậy, lời nói đôi khi lạnh lùng, không mùi mẫn cảm xúc như anh cả cô.
- Anh nói thì dễ lắm. Anh nói xem, mất bao lâu để quên một người?
Lê Thanh Hòa xắn tay áo lên một gấu, rồi nhìn em gái.
- Em phải hoàn toàn đem lòng yêu một người khác.
Mẫn Tiên đứng lên đi ra ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-ai-khong-buong/3502647/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.