Nhược Cẩn Đông đi ngay không lâu sau đó, Ái Linh dịu dàng ra ngoài chào khách, nhìn thấy Lý Thần Vũ thì vui vẻ đi tới.
Lý Thần Vũ đang đứng một mình, liền nheo mắt nhìn Ái Linh lại gần. Khác với vẻ hờ hững lần trước, nay anh chủ động mở lời khiến Ái Linh như mở cờ trong bụng.
- Chúc mừng tác phẩm mới.
Ái Linh bẽn lẽn vén tóc ra sau vành tai, rồi mắt đầy ý cười nhìn anh.
- Cảm ơn anh đã tới.
Anh cười. Ái Linh còn tưởng mình nhìn nhầm, bởi Lý Thần Vũ khi chia tay rất hận bạn gái cũ, còn nói sau này không bao giờ muốn gặp lại, chặn tất cả phương thức liên lạc, muốn xóa bỏ sạch sẽ Ái Linh ra khỏi cuộc đời mình.
- Khi nãy anh thấy hình như người quen của anh cũng tới chung vui cùng em. Không biết có phải không, là chú Cẩn Đông.
Ái Linh kinh ngạc, hai tay che miệng thảng thốt.
- Anh biết bố em sao?
Lý Thần Vũ nhíu mày, rồi ngay lập tức giãn ra và cười.
- Ồ, bố em?
Ái Linh chớp mắt, không ngại ngùng việc gia đình hơi phức tạp mà còn khá hồi hộp.
- Bố đẻ em, em có dượng nữa. Anh xem, có phải duyên phận không, anh và bố em biết nhau, chúng ta cũng gặp lại nhau.
Lý Thần Vũ cong môi cười, vừa cảm thán vừa thăm dò.
- Duyên phận? Phải! Duyên phận! Có vẻ bố em rất thương em nhỉ.
- Ừ, dù em sống với mẹ và dượng nhưng bố rất quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-ai-khong-buong/3500781/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.