Việc đầu tiên Lý Thần Vũ làm khi về nước là tới thăm mộ mẹ, trên tay là một bó hoa ly vàng.
Ái Phương không thích màu vàng, và không thích hoa ly bởi mùi hắc. Lý Thần Vũ cố ý chọn hoa này, dù biết việc mình làm thật ấu trĩ.
Tới nơi, anh ngạc nhiên khi có một người đàn ông đang đứng trước mộ mẹ mình.
Người đó cũng ngạc nhiên khi gặp Lý Thần Vũ ở nơi này.
- Thần Vũ!
Cẩn Đông thoáng hốt hoảng nhưng cũng cười để che giấu đi nội tâm bối rối.
- Chú là… Chú Đông?
Thấy vẻ mặt thắc mắc của đối phương, ông ấy giải thích.
- Ta thăm mộ một người quen ngay đây, thế là tiện qua chỗ mẹ cháu.
- Vâng.
Lý Thần Vũ nhớ người này, đó là đối tác của bố anh, tuy thời gian đã nhiều năm không gặp, nhưng vẻ mặt ông ấy không thay đổi nhiều nên anh vẫn nhận ra. Thậm chí Lý Thần Vũ còn có ấn tượng tốt nên mới nhớ, bởi đây là người rất nho nhã lịch thiệp. Trong trí nhớ của anh, chú Đông này giống một nhà giáo điềm đạm hơn là một chủ doanh nghiệp lớn trên thương trường khốc liệt.
Nếu bố anh toát vẻ uy nghi và khó gần, thì chú Đông lại thể hiện vẻ thiện lành và dễ mến.
- Vậy…chú đi đây. Cháu thăm mẹ cháu đi!
Có chút quen biết nhưng giữa họ chẳng có gì để nói, tâm trạng Lý Thần Vũ cũng không muốn dài dòng, nên anh nhàn nhạt đáp.
- Vâng!
Anh nhìn dáng người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-ai-khong-buong/3500349/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.