Mẫn Tiên tỉnh dậy thấy Lý Thần Vũ đang ngồi ở bàn máy tính, anh còn không mặc áo mà chỉ mặc quần dài rất khiêu gợi. Cô thấy áo của anh dưới nền bèn nhặt lên mặc vào, do Lý Thần Vũ rất cao nên chiếc áo mặc trên người Mẫn Tiên không khác gì váy ngắn.
Cô nhón chân đi tới, thấy Lý Thần Vũ đang chơi game, định hôn khẽ một cái lên má thì ngay lập tức anh đã nghiêng đầu sang bên.
Rất tỉnh và đẹp trai, nhưng né hôn của bạn gái là không được rồi.
Mẫn Tiên xìu mặt, vùng vằng muốn ra ngoài thì Lý Thần Vũ đã out game, nhanh tay giữ cô ngồi lên đùi mình.
- Chưa đủ mệt sao mà còn có sức giận dỗi?
Cô bĩu môi, ngón tay vẽ linh tinh lên mặt bàn, giọng hờn dỗi.
- Lúc chiếm đoạt thì yêu lắm yêu vừa, xong xuôi thì hôn cũng không muốn. Giả dối!
Lý Thần Vũ bật cười nhéo nhéo má cô.
- Chẳng phải anh out ra để chơi với em đây sao!
Mẫn Tiên hít một hơi sâu, rồi gõ gõ nhẹ lên bàn phím một cách vô định.
- Thần, em muốn về lại W1. Em muốn thông báo cho anh biết, em sẽ không giấu giếm gì anh cả.
Lý Thần Vũ có bất an, DeKao đối với Mẫn Tiên của anh chắc chắn có gì đó hơn mức đồng đội, ánh mắt DeKao nhìn Mẫn Tiên của anh thâm tình tới người ngoài còn nhận ra. Nhưng vấn đề mấu chốt chính là Lê Mẫn Tiên, quan trọng là ý chí và tình cảm của cô dành cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-ai-khong-buong/3490896/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.