Thường Minh không khỏi ngớ người, nhưng không nhìn nổi dáng vẻ hèn mọn ấy của cô, anh nắm lấy tay cô nâng người lên.
"Đứng lên nói chuyện đi, em có nghe không đấy Yến Tử, em đứng lên nói chuyện cho anh."
Mất sức quá nhiều và suy sụp tinh thần làm cô không đứng thẳng nổi, Thường Minh không đành lòng nhìn cô sa ngã như thế, vừa đau lòng lại vừa tức giận, vào lúc anh muốn hất tay ra thì Thái Đường Yến lại đỡ lấy tay anh đứng lên.
"Đã xảy ra chuyện gì rồi? Nói anh nghe nào, khóc cái gì mà khóc."
"Em biết hết rồi..." Mặc dù nhìn thẳng anh, nhưng cách một lớp hơi nước nên cũng không nhìn rõ vẻ mặt của anh lắm, "Anh đừng lừa em nữa... Em hỏi Đường Hàn Phi rồi, ông ta thừa nhận rồi..."
Ngay lập tức đầu Thường Minh như mất trọng lượng, trống rỗng một mảng, lời nói dối anh xây dựng bấy lâu nay đã ầm ầm sụp đổ.
"Vào trước đã rồi hẵng nói..."
Thái Đường Yến không nhấc chân mà là ôm ngang hông anh, đầu chôn trước ngực anh, liều mạng lắc nguầy nguậy.
"Em không đi, em không xuất ngoại nữa được không, anh để em ở lại đây đi..."
Thường Minh suýt nữa bị cô đẩy ngã, nhưng vẫn cố chống đỡ, "Em có biết mình đang nói nhảm gì không đấy, đã đi được một nửa rồi mà em muốn bỏ sao? Nói như thế khác gì tâm ý của anh đều uổng phí chứ..."
Nhưng cô chỉ lắc đầu, như khăng khăng một mực tin rằng có thể quay lại quá khứ, bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-yen/2761764/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.