Hai ngày tiếp theo, Thường Minh lại tiến hành khai thông mấy lần với Thái Đường Yến, và lần nào cũng lặp lại tình cảnh của lần đầu tiên, không ai chịu nhường ai. Nếu là trước đây thì Thường Minh đã sớm đập cửa rời đi rồi, nhưng bây giờ nếu có chiến tranh lạnh, cùng lắm là anh chạy ra sân hút điếu thuốc, đợi đến khi tỉnh táo lại mới vào nhà tìm cô như không có chuyện gì. Vấn đề cứ tuần hoàn rơi vào điểm chết.
Lần này Thường Minh chủ động mở hội, đợi Thái Đường Yến đã ngủ, anh mời Tạ Vũ Bách và Vương Trác ra ngoài uống rượu.
Tạ Vũ Bách đến trước, thấy chỉ có một mình Thường Minh ngồi trên ghế trong căn phòng lớn như vậy thì ngạc nhiên hỏi: "Còn chưa khai tiệc à?"
Thường Minh từ từ rót rượu, "Còn thiếu Vương Trác."
Tạ Vũ Bách đứng ở cửa không vào cũng không lui, mặt tròn mắt tròn, khó tin hỏi: "Không phải chứ, không dẫn theo em nào mà chỉ có ba thằng đàn ông mình thôi à?"
Bên kia ậm ờ gật đầu, đưa hai tay lên vắt trên thành ghế.
"Mẹ nó!" Kèm theo là tiếng cửa đóng, Tạ Vũ Bách bất đắc dĩ đi vào, "Thế sao không ra quầy bar uống, tôi còn có thể nhân tiện mời mấy em đến, chứ ở đây nhìn hai cái bản mặt các cậu, còn không bằng tôi về nhà ngủ ngon."
Thường Minh làm động tác mời về.
Tạ Vũ Bách: "..."
Nghịch phản trong lòng dâng lên, anh ta đặt mông ngồi xuống cái phịch, suýt nữa đã làm Thường Minh nẩy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-yen/2761730/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.