Đến gần tối soạn đồ nướng ở trong sân, Thái Đường Yến bị cô gái không biết là ghệ của Vương Trác hay Tạ Vũ Bách kéo đi chuẩn bị đồ, để lại Thường Minh một mình, ngồi trên ghế xích đu hai người vô công rồi nghề.
Anh định đứng dậy rời đi thì Đường Chiêu Dĩnh đã tách khỏi mọi người ra đến ban công, ngồi xuống ghế salon chống nắng ở đối diện xích đu.
Một người đàn ông như Thường Minh ngồi trên xích đu trông có vẻ "yểu điệu", cũng làm Đường Chiêu Dĩnh trên ghế salon mang theo ngang ngược như đánh giá người ta. Anh đứng dậy, kéo ghế đến cạnh ngồi, dáng vẻ rửa tai lắng nghe.
"Bắt đầu từ lúc nào, sao không nói cho chị biết." Giọng yếu ớt quở mắng, nghe nhỏ nhẹ vô cùng, "Lần trước cậu hỏi mà chị cứ tưởng hỏi chơi thôi chứ."
Thường Minh này một tiếng, "Cũng được một thời gian rồi, không chắc chắn nên không dám công khai, ngọt ngào chốn công cộng dễ chết lắm."
"Cậu cảm thấy giống ư?"
Đường Chiêu Dĩnh hỏi câu hỏi rất sắc bén, sắc mặt Thường Minh có nét khác thường, hiển nhiên là đi quá giới hạn rồi, nhưng gương vỡ khó lành, cô ấy cũng chỉ đợi câu trả lời của anh.
"Không giống." Cũng không hẳn là trái lương tâm, "Tính cách của chị với cô ấy cách nhau rất xa, vừa mở miệng là có thể phân biệt được, tôi không nhầm đâu."
Thân phận của Đường Chiêu Dĩnh khá mơ hồ, như thế trông giống bạn gái cũ đang lên án phụ lòng, cô nàng cười khanh khách, "Chị cũng cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-yen/2761722/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.