Người đằng sau ôm ngang eo cô, hơi nóng phả vào cổ cô, lại gọi một tiếng Yến Tử. Đây không phải là nơi hẻo lánh, có người qua lại mà dám ngông cuồng đến thế, Thái Đường Yến gắng sức nghiêng đầu, trong tầm mắt xoay chuyển rối ren xuất hiện một gương mặt quen thuộc.
Anh buông tôi ra ——! Có nghe thấy không thế hả, Trữ Hướng Thần! Buông tôi ra ——
Trong khoảnh khắc đó, Thái Đường Yến đã trốn thoát được, nhưng dù Trữ Hướng Thần gầy thì vẫn là một người đàn ông, đương nhiên Thái Đường Yến không thể đấu lại anh ta. Anh ta lại ôm lấy cô, lần này trực tiếp bịt miệng cô lại.
Quanh giao lộ là khu công nghiệp đang đình công, trong ngoài hàng rào là những bụi cây rậm rạp mọc um tùm, đêm đã tối lại sinh ra bóng đen dày đặc, bình thường buổi tối người ta thường mau chóng chạy băng khi đi ngang qua đây.
Trữ Hướng Thần nửa đỡ nửa ôm kéo cô vào bóng tối, có một bà bác đi dạo ngang qua, nhưng mắt Thái Đường Yến đã bị tóc che khuất, đối phương cũng không nhìn thấy đôi mắt hoảng sợ của cô, mà e là dù có thấy cũng không muốn xen vào việc người khác.
Nhìn cái gì! Trữ Hướng Thần quát một câu, mùi rượu nồng nặc làm bà bác rụt đầu lại, sau đó rời đi xem như chưa từng thấy gì.
Hốc mắt Trữ Hướng Thần đỏ lừ còn ghê gớm hơn cả đêm tối mịt mù, ẩn náu trong màu đen, trông chẳng khác gì con sói đói bụng.
Thái Đường Yến bị kéo vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-yen/2761696/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.