Đây là lần thứ ba bọn họ gặp mặt, địa điểm là ở khách sạn.
Đương nhiên là ở đây rồi, Thái Đường Yến cũng sẽ không tự mình đa tình cảm thấy khách sẽ đưa cô về nhà.
Không biết người đàn ông đã đợi bao lâu, cả người như tan ra trên ghế sofa, lười biếng, khi Thái Đường Yến đẩy cửa vào thì ngồi thẳng lên, bóng mờ do đèn spotlight hắt xuống mặt anh hơi xê dịch, biểu cảm trên mặt lúc sáng lúc tối không thấy rõ.
Thường tiên sinh...
Trong câu gọi cất chứa dò xét, dè dặt như chuột chuột ló đầu lên khỏi đất, ngoài một tư thế ngồi mãi không đổi, nàng không nhớ rõ Thường Minh lắm.
Sau khi nghe thấy Thường Minh ậm ờ lên tiếng đáp, Thái Đường Yến khẽ khép cửa lại, cũng giống như dựng lên thành lũy với cả thế giới sau lưng, nhắm mắt theo đuôi mà bước đến.
Ánh mắt bọn họ giao nhau giữa không trung, Thường Minh vỗ ghế sofa, bên cạnh, nhẹ thốt lên một chữ: Ngồi.
Dây túi xách của Thái Đường Yến trượt xuống, tiện tay đặt ở một góc sofa, ngẫm nghĩ rồi ngồi xuống cạnh Thường Minh, cách nửa cánh tay khiến nhìn qua trông cô như tới làm khách. Đôi bàn tay xoắn bện vào nhau trên đầu gối nổi bật lên hẳn dưới lớp quần đen, đen trắng rõ ràng cũng không để chút run nhè nhẹ bị ngó lơ.
Thường Minh nhận ra cô đang căng thẳng, bèn nghiêng người về trước rót hai ly rượu ở trên bàn, chất lỏng màu nâu đung đưa, lóe lên vầng sáng dưới đèn spotlight, một ly rượu được đưa đến dưới đáy mắt cô.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-yen/124669/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.