Cô đơn và Hạnh phúc
“Hô, mệt mỏi quá mệt mỏi quá.” Lắc lắc cánh tay, Tri Hỏa khoa trương kêu lớn.
“Mỗi lần xông lên nhanh nhất chính là cậu, và sớm mệt nhất cũng lại là cậu.” Vỗ vỗ đầu Tri Hỏa, Cổ Lam đảo mắt nói.
“Nè nè, có ý gì chứ!” Tri Hỏa tức giận kêu lên, nhưng cũng không thể phản bác lại, bởi vì đây là sự thật… Mà dù có là thật đi chăng nữa, Tri Hỏa cũng kiên quyết không thừa nhận.
“Thôi đi thôi đi, sắp sang năm mới đừng có cãi cọ. Hôm nay là giao thừa rồi, nhà tôi còn chưa ăn cơm tất niên đâu, out trước đây.” Lưu Ly buông một câu chuẩn bị tạm biệt mọi người.
“Ai nha, đúng rồi tôi cũng phải out! Ở nhà hôm nay cũng mời khách đến ăn cơm!”
May mà có Lưu Ly nhắc nhở, mọi người đều nhận ra thời gian đã không còn sớm.
“Phải về sớm thế sao?”
Khó hiểu liếc mắt nhìn Tri Hỏa, Hải nói: “Nhà em hôm nay không cùng ăn cơm tất niên sao?”
“A? A, đương nhiên có chứ, ha ha.” Tri Hỏa gãi gãi đầu, cười gượng hai tiếng.
“Vậy là không được đâu, giờ này còn chơi game, không sợ mọi người trong nhà trách sao.”
“Được rồi được rồi, em cũng out game ngay đây.”
“Không nói chuyện nữa, tôi đi trước nhé.” Phất phất tay, Lưu Ly hóa thành bạch quang biến mất, ngay sau đó những người khác cũng lần lượt tạm biệt, cuối cùng chỉ còn lại hai người Tri Hỏa và Bắc Hoàng Minh.
“Hôm nay cậu định làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-vo-da-online/2500794/quyen-3-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.