Mặc dù thấy được đảo Hắc ám, nhưng bởi vì khoảng cách giữa hai đảo lúc này thật sự rất xa, tuyệt đối không thể cứ bơi mà đến được, cho nên cả đám chỉ có thể nghĩ cách khác.
Trước tiên tự mình dạo qua một vòng trên đảo, Thiếu Ảnh có chút suy tư lẩm bẩm nói: “Sao cứ thấy đảo này như thể là nơi dừng chân trước trạm Đảo hắc ám nhỉ?”
“Cậu cũng có cảm giác này?” Vô Ngữ đột ngột dừng bước, quay lại ngạc nhiên hỏi.
Gật gật đầu, Thiếu Ảnh nhận thấy không phải mình y thấy vậy, lập tức lên tiếng nói ra suy nghĩ. Quả nhiên những người khác đều gật đầu cho biết chính mình cũng có cảm giác này.
“Nếu đoán không sai, vậy thì nơi này nhất định có cách để chúng ta tới được đảo Hắc ám.” Xoa xoa cánh môi, Bắc Hoàng Minh khẽ rũ mắt trầm tư.
Mọi người chợt ngơ ngẩn nhìn Bắc Hoàng Minh, có mấy cô gái đều đỏ bừng mặt, Tri Hỏa khựng lại trong nháy mắt mau chóng định thần, lao đến ôm cổ Bắc Hoàng Minh nói: “Tóm lại cứ phân công nhau ra tìm kiếm đã.” Dứt lời liền kéo Bắc Hoàng Minh đi khuất.
Mọi người bị bỏ lại trợn mắt nhìn, rồi nở nụ cười ám muội.
Cái thói độc chiếm mạnh mẽ dữ ha.
.
Vì không hiểu nên bị Tri Hỏa kéo đi một đoạn thật dài rồi, Bắc Hoàng Minh rốt cuộc nhân lúc Tri Hỏa dừng lại mới có thể mở miệng hỏi đầy vẻ nghi hoặc, “Cậu làm sao thế?”
“Lần sau, lần sau tuyệt đối không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-vo-da-online/2500770/quyen-3-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.