Mặt trời ấm áp chiếu ánh nắng xuống người, có gió thổi vờn nhẹ qua má, Hàn Phi Tường nằm trên tầng thượng, chỉ chốc lát liền thở đều đều tiến vào mộng đẹp.
Lúc sau, cửa sân thượng được mở ra, An Chấn Vũ vẻ mặt đang lo lắng thấy được Hàn Phi Tường mới bình tĩnh lại, nhẹ bước đến bên cạnh cậu, thấy bộ dáng say ngủ không hề phòng bị của Hàn Phi Tường, nở nụ cười bất đắc dĩ.
Cởi áo vest đồng phục đắp lên người Hàn Phi Tường, An Chấn Vũ ngồi xuống cạnh cậu, im lặng nhìn trời, không muốn đánh thức cậu dậy
Không biết qua bao lâu, Hàn Phi Tường bên cạnh đột nhiên khẽ rên một tiếng, An Chấn Vũ lúc này mới lấy lại tinh thần cúi đầu nhìn cậu, quả nhiên ngay sau đó Hàn Phi Tường vẻ mặt mờ mịt mở mắt ra, hiển nhiên còn chưa có tỉnh hẳn.
“Dậy rồi?”
“Ừm?” Quay đầu nhìn An Chấn Vũ, Hàn Phi Tường dụi mắt vài cái mới tỉnh táo hoàn toàn, bật ngồi dậy, “Sao cậu lại lên đây?”
“Ai bảo cậu không nói câu gì liền chạy mất.” Kéo Hàn Phi Tường vào lòng mình, An Chấn Vũ trách móc nói.
“Chỉ là đi ngủ thôi, đâu cần thiết phải đến ngắm nghía chứ?” Liếc An Chấn Vũ một cái, Hàn Phi Tường hết cách hỏi lại.
“Vì sao không thể? Nhìn cậu ngủ rất đáng yêu đó.” An Chấn Vũ nói chắc nịch.
Hơi sửng sốt, mặt Hàn Phi Tường lập tức đỏ lựng, thấp giọng mắng: “Không được nói tôi đáng yêu!”
Chớp mắt, An Chấn Vũ cười khẽ ôm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-vo-da-online/2500762/quyen-3-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.