“Còn nhớ lần đầu tiên cậu biết tới Ám Vô Dạ là khi Lý Dật cầm tờ áp phích trò chơi đưa cho cậu chứ?”
“Nhớ rõ, rồi sao?” Hàn Phi Tường không hiểu việc này có liên quan gì đến chuyện của bọn họ.
“Lúc ấy tôi có để ý các cậu nói chuyện, nghe nói cậu là vì chơi game mà không thi tốt bằng tôi, trong lòng đương nhiên không phục. Cho nên tôi quyết định cũng thử chơi game, để xem vào trong đó ai hơn ai.” Nhớ tới mình lúc trước tính tình trẻ con hiếu thắng, An Chấn Vũ giờ hồi tưởng lại cũng thấy rất buồn cười.
Cười híp cả mắt, Hàn Phi Tường đắc ý nhìn An Chấn Vũ, trong mắt rõ ràng có ý nói ‘hóa ra cậu đã sớm để ý đến tôi rồi’.
“Thôi nào, biết cậu đắc ý rồi. Nhưng không phải cậu luôn coi tôi là đối thủ cạnh tranh sao, người khác cậu còn chẳng thèm liếc mắt một cái.” An Chấn Vũ cũng nhịn không được kiêu ngạo.
Đưa mắt nhìn nhau, hai người đồng thời phá lên cười.
Hóa ra từ lâu thật lâu trước kia, trong mắt trừ người kia ra chẳng còn ai khác nữa, thế nhưng lại dùng cách thức chẳng bình thường để thể hiện rằng mình để ý đến người ta, khắp nơi khắp chốn tìm cách đối đầu gây sự. Chẳng qua đến khi người ấy để ý tới mình, liền nhịn không được cảm thấy thực thỏa mãn, thật là… Ngây thơ quá mức mà.
“Nào, cậu có định để tôi tiếp tục nói không đấy?” An Chấn Vũ cố gắng quay lại đề tài.
“Cậu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-vo-da-online/2500746/quyen-3-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.