“Thôi nào thôi nào, đều trưng ra cái vẻ mặt đấy làm gì hả, hiện tại nhiệm vụ quan trọng nhất của chúng ta chính là giúp Cổ Lam giành lại được hạnh phúc mà.”
Tri Hỏa quát to một tiếng đập tan bầu không khí u ám.
Chớp chớp mắt, Cổ Lam cũng mỉm cười. Cậu biết Tri Hỏa không muốn người khác lo lắng, cũng không muốn làm khó Tri Hỏa nữa, vì thế hùa theo nói đùa: “Đúng đó nha, hạnh phúc của tôi giờ phó mặc cho mấy người đó!”
“Ấy nha, trọng trách đội mình gánh vác lần này lớn lắm đó nhé.” Lưu Ly cười nói.
“Nếu thành công, tôi sẽ phát cho mấy ông tơ bà mối đây mỗi người một phong bao lì xì.” Cổ Lam hào phóng nói.
“Cậu nói vậy bọn tôi cũng tò mò lắm rồi đấy.” Những người khác đồng loạt cười.
“Thế nhưng trên mạng chính phủ cũng không thấy công bố manh mối gì. Tốt nhất chúng ta nên tách ra hành động đi, tự tìm biện pháp dò ra thông tin.” Hải đưa ra kế sách khả thi nhất hiện tại.
“Cũng chỉ có thể như vậy .” Cổ Lam gật gật đầu, đồng ý xong liền đứng dậy chuẩn bị rời đi, bước tới cửa rồi cậu mới quay người lại cười với mọi người ở trong phòng: “Thừa dịp này ai có đôi có cặp nên tận dụng hẹn hò luôn nhé.” Dứt lời, thừa dịp mọi người còn chưa kịp phản ứng cậu liền phóng vụt ra ngoài.
“Cái tên này!” Tri Hỏa đỏ mặt kêu to, nhưng chẳng thể ra tay với người đã đào tẩu mất dạng.
“Kỳ thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-vo-da-online/2500689/quyen-3-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.