Tri Hỏa cảm thấy bản thân mình thực xui xẻo, quá mức xui xẻo, xui xẻo tột bậc!
Ở ngoài đời cho tới bây giờ đều là một thân nhanh nhẹn linh hoạt, thế mà vào đến trò chơi lại bị trật mắt cá chân!! Hơn nữa còn ngay lúc đang đi đường thẳng băng rộng rãi như vậy, vô ý liền bị vấp vào tảng đá, quả thực đả kích lòng tự trọng của cậu cực kỳ!
Nhìn Tri Hỏa ngồi trên ghế bực tức hậm hực, Bắc Hoàng Minh bất đắc dĩ lắc đầu, vuốt vuốt mái tóc cậu nói: “Tôi ra ngoài tìm đường trên bản đồ này xem sao, cậu phải ngoan ngoãn ngồi đây chờ tôi nhé.”
“Biết rồi.” Rầu rĩ đáp lại, Tri Hỏa hung tợn cắn phập xuống một miếng thịt nướng như để hả giận, chẳng biết được rốt cuộc cậu tức vì sơ sẩy mất mặt của mình, hay là bực lây cả cái tảng đá kia.
Đứng lên, Bắc Hoàng Minh rời khỏi khách sạn.
Tri Hỏa ăn uống no say xong ngồi phịch trên ghế chờ Bắc Hoàng Minh, nhưng đến nửa ngày sau vẫn không thấy Bắc Hoàng Minh trở về, Tri Hỏa có chút lo lắng, cũng không nề hà chân mình đang bị thương, lết từng bước một ra cửa khách sạn định ra ngoại thành tìm Bắc Hoàng Minh.
Mới đi một đoạn đường, Tri Hỏa liền chống tay lên vách tường thở hổn hển, trên trán đã rịn một tầng mồ hôi lạnh.
Đau chết mất! Chỉ là bị trật chân thôi, sao lại đau thế chứ!
Nhưng vừa nghĩ tới Bắc Hoàng Minh, Tri Hỏa chỉ có thể cố nhấc cái chân mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-vo-da-online/2500651/quyen-2-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.