Dưới lòng đất tối như mực, phía trước bất tận không thấy điểm cuối, Tri Hỏa thật cẩn thận theo sau Bắc Hoàng Minh, vịn những khối thạch bích bên người chậm rãi đi về phía trước.
Đột nhiên đất dưới chân sụt xuống, thiếu chút nữa Tri Hỏa ngã sấp xuống, may mà Bắc Hoàng Minh luôn từng khắc chú ý tới Tri Hỏa, mới có thể giữ chặt cậu đỡ bị té đau đớn.
Nghe thấy tiếng vang phía sau, Đoạn Tình Vô Tâm cũng dừng bước, quay đầu nhìn hai bóng người lờ mờ trong bóng đêm.
“Nhanh lên.”
Hắn vốn không biết rõ Tri Hỏa mạnh như thế nào, so với Tri Hỏa, Đoạn Tình Vô Tâm hiểm nhiên hứng thú với Bắc Hoàng Minh hơn nhiều.
“Này, tên khốn cậu cũng vô cảm quá đi. Nếu không phải vì cậu, bọn tôi nào có thể rơi xuống cái địa phương quái quỷ tối như hũ nút này chứ?” Tri Hỏa bất mãn kêu to.
“Là các cậu xem vào việc của người khác.” Đoạn Tình Vô Tâm cũng buồn không quay đầu lại phản bác.
“Cậu!” Tri Hỏa tức đến run người.
“Đừng để ý đến cậu ta.” Bắc Hoàng Minh nắm chặt tay Tri Hỏa, dẫn cậu đi về phía trước.
“Là tên đó quá đáng mà.” Tri Hỏa nhịn không được oán giận cùng Bắc Hoàng Minh.
“Vậy sao lúc trông thấy, đã nói cậu không cần xen vào, cậu cứ khăng khăng quản chuyện người khác. Bây giờ tự trách mình đi.” Trong mắt Bắc Hoàng Minh tràn đầy cưng chiều bất đắc dĩ, chỉ tiếc xung quanh quá tối, Tri Hỏa căn bản là nhìn không thấy.
“Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-vo-da-online/2500628/quyen-2-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.