Gào thét một hồi xong, Cổ Lam vẻ mặt như không có việc gì bình thản quay đầu nhìn Tri Hỏa và Bắc Hoàng Minh, bộ dáng chẳng có chút mất bình tĩnh nào.
“À… Cổ Lam vừa rồi rốt cuộc có chuyện gì thế?” Tri Hỏa dè dặt hỏi, hiện tại Cổ Lam thật khủng bố nha, rõ ràng đang cười, nhưng cứ nhớ lại cơn gầm rú của cậu ta lúc nãy, Tri Hỏa không khỏi rùng mình một cái.
“Không gì cả, là có chút chuyện muốn tìm người ta thôi.” Cổ Lam nói bâng quơ, mà biểu tình kia thì cứ như người nọ đã tàn sát cả nhà cậu, thật vô cùng dữ tợn.
Ho khan một tiếng, Tri Hỏa miễn cưỡng tự nói với bản thân rằng Cổ Lam không đến nỗi ngay cả mình cũng xử lý đâu, rồi mới mở miệng nói: “Cậu gần đây thế nào?”
“Thì vẫn vậy thôi, bọn cậu rảnh nhỉ?”
“Hả?” Chớp chớp mắt, Tri Hỏa không rõ ý tứ của Cổ Lam.
“Nếu không rảnh sao còn dây dưa ở đây nói chuyện nhảm với tôi?”
“Chỉ là hỏi thăm cậu thôi, Hỏa, chúng ta đi.” Bắc Hoàng Minh xen ngang.
“Ừ, đi thôi.” Tuy rằng còn muốn tâm sự thật nhiều với Cổ Lam, nhưng nhìn bộ dạng cậu ta lúc này, thái độ rõ ràng là muốn đuổi người, cậu rất thức thời mà không nghĩ ở lại đây thêm, đành phải ngoan ngoãn rời đi.
“Từ từ đã.” Hai người vừa mới quay người, Cổ Lam liền gọi giật lại.
“Sao thế?”Tri Hỏa ánh mắt sáng rực, lập tức quay đầu nói.
“Nhận lấy.” Dứt lời, Cổ Lam liền ném
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-vo-da-online/2500623/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.