Sáng sớm xuống lầu, Tri Hỏa cùng Bắc Hoàng Minh đã thấy mọi người ngồi đó ăn điểm tâm.
“Hey, chào buổi sáng.” Thấy Tri Hỏa, mọi người cất tiếng chào hỏi.
“Chào buổi sáng.” Tri Hỏa vô cùng có tinh thần đáp lại, dường như ngày hôm qua nghỉ ngơi rất tốt.
Mà Bắc Hoàng Minh chỉ hơi gật gật đầu với mọi người, coi như đáp lại, kéo Tri Hỏa ngồi xuống ăn sáng.
“Thật lòng cảm ơn các anh đã cứu tôi.” Hỏa Luyện cười nói.
Trừng phạt trong Ám Vô Dạ đối với người chơi bị tử vong là phi thường khắc nghiệt. Bình thường nếu chết thì ba ngày sau mới được sống lại về điểm hồi sinh, kinh nghiệm cấp bậc bị trừ đến năm phần trăm, cho nên người có level càng cao thì càng không thể sơ sẩy tử vong, bằng không nguyên đống kinh nghiệm rụng đi thật sự sẽ làm đau đớn lòng người vô cùng nha. Đấy là còn chưa nói tới chuyện khi chết sẽ bị rớt vật phẩm hoặc vũ khí ngẫu nhiên gì đó, tóm lại, chơi Ám Vô Dạ ngàn vạn lần không được tùy tiện mất mạng.
“Không phải khách sáo, bọn tôi vốn cũng thiếu cậu một cái ân tình, vừa vặn trả hết nợ thôi.” Hải mỉm cười nói.
Hơi sửng sốt, Hỏa Luyện cũng hiểu ra gật đầu đồng ý với anh, nhưng trong lòng lại thầm oán giận không thôi.
Trời mới biết hắn vất vả thế nào mới thừa dịp những người này trước kia còn chưa kịp lớn mạnh mà lừa gạt về một món hời nhân tình, muốn sau này có dịp cần đến thì sẽ đòi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-vo-da-online/2500611/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.