“Tốt lắm, hoàn thành xong nhiệm vụ, chúng ta cũng nên đi thôi.” Kịch vui xem đã mắt rồi, Hải cũng không muốn đứng đây phơi nắng nữa, miền Tây quả nhiên nóng vô cùng.
Những người khác cũng đứng dậy theo chuẩn bị rời đi.
“Tri Hỏa, ông lấy được dây chuyền, hôm nay phải khao bọn tôi một bữa thịnh soạn đấy!” Lưu Ly tất nhiên sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội nào có thể lợi dụng được.
Độ chân thật của trò chơi này cũng thực dọa người, cao lương mỹ vị trong tiệm cơm có thể sánh ngang với đồ ăn của khách sạn năm sao, đương nhiên điều kiện tiên quyết là cấp bậc của quán phải đủ cao.
“Còn lâu ấy.” Làm mặt quỷ, Tri Hỏa mới không phải loại người coi tiền như rác đâu.
“Quỷ ki bo!” Lưu Ly đương nhiên không dễ dàng buông tha cho cậu, tiếp tục khích tướng.
“Cái đó và ki bo chẳng liên quan với nhau chút nào cả!”
.
“Á á! Cứu mạng với!”
Đột nhiên, từ xa truyền đến một loạt tiếng thét chói tai, cắt ngang màn tranh cãi của Tri Hỏa và Lưu Ly, lôi kéo sự chú ý của mọi người.
“Có chuyện gì rồi?” Nguyệt Lượng mờ mịt hỏi.
“Không biết, đi, qua đó nhìn đã rồi nói sau.” Tri Hỏa dẫn dầu vọt qua hướng phát ra tiếng kêu.
Bắc Hoàng Minh vốn định bảo cậu không cần xen vào việc của người khác, nhưng cũng biết khuyên Tri Hỏa ngồi yên không động là chuyện bất khả thi, đành phải nghe lời đi theo.
Giá như cậu ấy đừng quá kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-vo-da-online/2500607/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.