Cảm giác áp lực nước đè nghẹt tim trong nháy mắt ập tới Tri Hỏa, sau khi chậm rãi thích ứng lại, Tri Hỏa mới mở mắt ra, cố gắng ở trong làn nước âm u tìm kiếm mục tiêu của nhiệm vụ lần này.
Quay đầu, Bắc Hoàng Minh ra hiệu cho cậu và Hàn Ly, ý bảo ba người tách ra tìm.
Gật gật đầu, ba người chia theo các hướng khác nhau mà bơi.
Hạt cát hạt cát hạt cát.
Trời ạ, ở trong lòng hồ mênh mông thế này sao mà tìm được hạt cát bé tẹo chứ, nhiệm vụ này quả nhiên thực biến thái.
Nhưng oán giận thì cứ oán giận, Tri Hỏa vẫn phải ra sức mà tìm kiếm.
Đột nhiên, một nơi trong nước chợt lóe sáng hấp dẫn ánh nhìn Tri Hỏa, mới vừa định bơi qua, còn chưa chờ cậu thấy rõ ràng đó là cái gì, chỉ cảm thấy chân trái bị một thứ khác cuốn lấy, không ngừng lôi tuột cậu xuống dưới.
Cúi đầu nhìn, mới phát hiện hóa ra là rong biển.
“A!” Há mồm ra, nước không ngừng tràn vào trong miệng, hô hấp của Tri Hỏa lập tức trở nên vô cùng khó khăn.
–
“Hô.” Bắc Hoàng Minh cùng Hàn Ly trồi lên mặt nước để thở, sắc mặt có chút tái nhợt.
“Sao rồi?” Lưu Ly vội vàng chạy qua hỏi.
“Không có kết quả.” Lắc lắc đầu, Hàn Ly tiếc nuối nói.
“Tri Hỏa đâu?” Bắc Hoàng Minh sau lúc thở hổn hển lấy lại sức, mới phát hiện không thấy bóng dáng Tri Hỏa.
“Không biết, không có thấy cậu ấy ngoi lên.” Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-vo-da-online/2500595/quyen-1-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.