Một giờ sau, trong quán rượu lớn nhất thuộc thành thị trung ương.
Nhấp nhổm không yên ngồi trên ghế, Tri Hỏa quay đầu nhìn nhìn Hỏa Luyện cười đến giảo hoạt, lại trông sang Thiếu Ảnh tiếu ý ôn hòa, cuối cùng dừng ở Vô Ngữ mặt không chút thay đổi, nhất thời rùng mình một cái.
Muốn… muốn chạy trốn a a a.
Tựa hồ nhìn thấu nỗi bất an của Tri Hỏa, Bắc Hoàng Minh như không có gì liền cầm lấy bàn tay mướt mồ hôi lạnh của Tri Hỏa, thầm lặng vỗ về cậu.
Run lên một chút, Tri Hỏa kinh ngạc nhìn Bắc Hoàng Minh, trong lòng dâng lên một tia cảm động.
Bởi vì tay bọn họ đều đặt ở dưới bàn, cho nên trừ bỏ hai người, tất cả đều không chú ý tới động tác nhỏ ấy.
“Các cậu chạy tới công hội chờ chúng tôi, có chuyện gì không?” Lần đầu tiên, Bắc Hoàng Minh luôn luôn lạnh lùng, chán ghét phiền toái ra mặt mở miệng hỏi.
“Các anh cũng quá chậm chạp, tôi chờ ở đó nhiều ngày lắm rồi đấy.” Hỏa Luyện cười tủm tỉm bưng cốc lên uống, thanh âm trẻ con mềm mại đáng yêu hướng bọn họ mà oán giận.
“Thế thì thật có lỗi.” Mí mắt cũng chưa động một phân, Bắc Hoàng Minh không hề có chút thành ý trả lời.
Hỏa Luyện rất nguy hiểm, cùng người đồng dạng nguy hiểm mà giao tiếp, hiển nhiên là càng ít càng có lợi.
Cái đồ không thú vị, bĩu môi, Hỏa Luyện quyết định giống mấy người bên cạnh mà học tập, bảo trì phương pháp im lặng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-vo-da-online/2500579/quyen-1-chuong-39.html