Ngồi dưới đất, Lưu Ly cúi xuống tựa cằm lên đầu gối, nhìn Đóa Miêu Miêu ở bên cạnh Tri Hỏa ăn thịt nướng đến quên trời đất, đột nhiên mở miệng hỏi: “Rốt cuộc làm sao mới có thể bắt một con thú cưng về nuôi nhỉ?”
“Sao đột nhiên hỏi cái này?” Mọi người đều ngừng tay, nghi hoặc ngước nhìn Lưu Ly.
“Ba mẹ tôi không cho tôi nuôi thú cưng, nên tôi muốn trong trò chơi nuôi một bé cho cho đỡ nghiền. Nhắc mới nhớ, Tri Hỏa, ông rốt cuộc như nào mà thu phục được Đóa Miêu Miêu thế?”
“Dùng thịt nướng.” Tri Hỏa không đầu không đuôi ném ra một câu.
“A?”
“Con mèo háu đói này để được ăn thịt nướng tôi làm, liền tự nguyện trở thành thú cưng của tôi.” Nhún vai, Tri Hỏa tiện tay xé một miếng thịt đút cho Đóa Miêu Miêu, mà Đóa Miêu Miêu bên này trầm mê ăn uống, cũng chẳng thèm để ý chuyện Tri Hỏa nói nó là đồ tham ăn.
“Thật sự hạnh phúc a.” Lưu Ly biểu tình hâm mộ.
“Hạnh phúc?” Cười cười, Tri Hỏa cũng không phản bác.
Đồ mèo này có đôi khi so với cậu còn ra tướng chủ nhân hơn, dù vậy… Ánh mắt nhìn theo Đóa Miêu Miêu ăn đến quên lối, Tri Hỏa lại nở nụ cười, có những cảm nhận chỉ tự mình biết rõ nha.
Nhìn đến tia mỉm cười ôn nhu khó thấy được của Tri Hỏa, Bắc Hoàng Minh đột nhiên thực ghen tị với Đóa Miêu Miêu, lại phát hiện ra mình đang nghĩ đến cái gì, Bắc Hoàng Minh xấu hổ dời tầm mắt.
“Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-vo-da-online/2500568/quyen-1-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.