Từ phía xa cung nữ đi lại, quỳ xuống trước mặt bọn họ " Thái Tử, Công Chúa, Lạc Tiểu Thư, Hiền Quý Phi mời người Công Chúa và Mã Tiểu Thư đến Diên Hiền cung"
Tống Thiên Nhan nhìn sang Bắc Vỹ Lăng cùng Bắc Tử Mịch, nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, đúng là linh nghiệm. Bắc Vỹ Lăng lạnh nhạt phất tay " Bổn thái tử đã biết"
Cả ba đi đến Diên Hiền Cung, Tống Thiên Nhan nuốt nước miếng "Hiền Quý Phi, rất ác a"
Không ai hiểu Hiền Quý Phi bằng độc giả nàng, hại Tĩnh Phi, giết Thục Phi để lên chức Hiền Quý Phi. Cướp đi hôn phu của Bắc Tử Mịch để nữ nhi Bắc Tử Như hoà thân đến Đông Lạc, một tay dẫn dắt Bắc Thành Nhân, tiếc rằng Bắc Vỹ Lăng tử hồ ly này cao tay hơn, đạp đổ Bắc Thành Nhân cùng Hiền Quý Phi lên ngôi Hoàng Đế Bắc Đường.
Bắc Tử Mịch vừa đi vừa nói " Hiền Quý Phi ỷ được sủng ái, và có Thừa Tướng Phủ nâng đỡ nên tạo nhiều điều không thể tha thứ"
Tống Thiên Nhan gật đầu, trong truyện còn nói Hiền Quý Phi cấu kết với Nam Hạ Quốc để tạo phản " Nam Hạ ... ở đâu?"
" Nam Hạ Quốc ? Sao đột nhiên lại hỏi về Nam Hạ ?" Bắc Tử Mịch khó hiểu quay sang nhìn nang.
Bắc Vỹ Lăng cũng nhìn sang nàng, hắn nhẹ giọng nói " Nam Hạ nằm phía Nam, do Hoàng Đế Nam Cung Mộ Quân cai quản, tuy nói là vậy hoàng đế nhưng ai cũng biết Quyền lực thật sự của Nam Hạ đều thuộc về Dụ Vương Nam Cung Vãn Hi"
"Nam Cung Vãn Hi ?" Nàng trầm ngâm, lúc đọc tiểu thuyết Nam Cung Vãn Hi cũng được nhắc đến, có điều chỉ là lướt qua, chủ yếu là trong trận chiến Bắc Đường - Nam Hạ, Dụ Vương Nam Cung Vãn Hi không xen vào, nên Nam Hạ thất bại nặng nề. Lí do hắn không xen vào thì không có nhắc đến.
Bắc Vỹ Lăng âm trầm cụp mắt, không biết suy nghĩ gì tiếp tục nói " Dụ Vương thần bí, chưa ai thấy được mặt thật của hắn, cho dù lên triều hắn cũng chưng mặt nạ"
Mặt nạ ? Không để lộ mặt đang là mốt của cổ đại hay sao ? Cả Đông Phương Triệt cũng che mặt, bây giờ đến Dụ Vương.
Hắn nhìn sang Tống Thiên Nhan, hắn vẫn nghi ngờ liệu Nam Cung Vãn Hi và Thương Lang cung chủ liệu có cùng một người, nhưng như vậy nàng từ Đông Lạc sao có thể quen được Dụ Vương.
Đi một lúc đã đến Diên Hiên Cung, bên ngoài cung nữ cúi thấp đầu đón tiếp. Bắc Vỹ Lăng cùng bọn họ đi vào trong. Hiền Quý Phi ngồi trên ghế, nhìn lướt qua từng người, lúc đến Bắc Vỹ Lăng nàng hơi khựng lại, sao hắn lại ở đây " Đến rồi sao, ô Thái Tử cũng đến?"
" Không biết Hiền Quý Phi triệu kiến Tử Mịch cùng Nhan Nhi là vì chuyện gì ?" Bắc Vỹ Lăng lạnh lùng hỏi.
Nàng trong mắt xẹt qua tia hiểm ác, chỉ muốn mời hai nữ tử kia lại sao lại kéo thêm Bắc Vỹ Lăng. " Chuyện trong Quế Hoa Phường bổn cung đã biết"
Nàng ý nhị nàng lướt qua Tống Thiên Nhan cùng Bắc Tử Mịch hai người. Bắc Tử Mịch vốn là điểm yếu của Bắc Vỹ Lăng, hắn vô tình với hết thẩy nữ nhân, chỉ bảo vệ cho vị Hoàng Muội này. Có điều nay lại xuất hiện một Mã Thiên Nhan, nàng từ sai người điều tra kĩ thân phận của nữ tử này, có điều không có gì khác ngoài nghĩa nữ của Mã Tướng Quân. Mã Hải Sanh có nghĩa nữ nàng chưa bao giờ nghe qua đến, nay lại xuất hiện.
Tống Thiên Nhan nhìn sang Bắc Tử Mịch cùng Bắc Vỹ Lăng. Hắn cười nhạt "Quế Hoa Phường ? Xảy ra chuyện gì sao ?"
Hiền Quý Phi hơi bất ngờ nhìn biểu cảm của hắn như không có việc gì "Đường đường là Công Chúa cùng Mã gia tiểu thư, lại đi đến những nơi như vậy, còn làm loạn"
Bắc Vỹ Lăng nhướng mi thanh tú, hỏi lại nàng " Làm loạn ? Tử Mịch, ngươi cùng Thiên Nhan đã đến Quế Hoa Phường sao ?"
"Không, chưa bao giờ" Bắc Tử Mịch nhẹ giọng trả lời. Tống Thiên Nhan bên cạnh trợn mắt rõ ràng là nàng có đến a, còn đánh nhau với võ lâm minh chủ. Nói dối không chớp mắt như vậy. Chẳng lẽ là ....
Tống Thiên Nhan giật mình hiểu rõ, Bắc Vỹ Lăng là ai a ? Cung chủ Lãnh Hoa Cung tiếng tăm lừng lẫy trong giang hồ, muốn che giấu chuyện gì đó quả là rất dễ dàng.
Hiền Quý Phi giận dữ, giọng nói phát ra rung rung " Ngươi... rõ ràng chính mọi người đều thấy"
" Hiền Quý Phi đây là đang theo dõi Tử Mịch và Thiên Nhan sao ?" Bắc Vỹ Lăng lạnh giọng hỏi.
Mắt lạnh nhìn thẳng nữ nhân trước mặt, Hiền Quý Phi trong lòng bản năng phát ra sợ hãi, đôi mắt này thật lãnh, như nhìn thấu vào nội tâm của nàng. "Là ngươi, Bắc Vỹ Lăng ngươi đừng tưởng có thể dùng quyền lực là che giấu được mọi thứ"
Hắn cười nhẹ, vừa chuyển đã đến bên cạnh Hiền Quý Phi, khom người nhìn thẳng vào mắt nàng nguy hiểm nói "Hiền Quý Phi cũng biết đến câu này. Năm xưa ngươi dùng quyền lực đối phó với mẫu phi của ta và Thục phi, không nghĩ đến hậu quả sao ?"
Sắc mặt nàng tái nhợt, vội vã nói " Nói bậy, Tĩnh Phi vì Bắc Đường hoà thân đến Đông Lạc. Thục Phi qua đời vì bệnh. Liên quan gì đến bổn cung"
Bên dưới Bắc Tử Mịch nắm chặt tay, mẫu phi vốn khoẻ mạnh, đột nhiên lại qua đời. Hiền Quý Phi dùng quyền lực nên không bị truy cứu. Nàng sao có thể quên.
Nhìn dáng vẻ chột dạ của nàng, Bắc Vỹ Lăng nở nụ cười xinh đẹp cao ngạo "Hiền Quý Phi, ác giả ác báo, ta sẽ trả lại từng cái một"
Hắn đi xuống kế bên cạnh nàng, nắm lấy tay nàng rời đi. Bên cạnh Bắc Tử Mịch hừ lạnh cũng đi theo sau. Hiền Quý Phi tay nắm chặt tay vịn, Bắc Vỹ Lăng muốn đối đầu bổn cung? Không phải chuyện dễ.
Rời đi khỏi Diên Hiền cung, Tống Thiên Nhan thở dài " Tranh đấu hậu cung a, rốt cuộc chỉ vì một nam nhân. Bắc Vỹ Lăng, nếu sau này ngươi lên làm hoàng đế. Vậy chắc cũng sẽ nam cung lục viện ?"
Hắn trầm ngâm đáp lại "Sẽ không, mẫu phi của ta đến Đông Lạc cũng là vì vật hi sinh trong tranh đấu hậu cung"
" Thật sự sẽ không ?" Nàng bất ngờ, cổ đại còn có nam nhân tư tưởng 1 vợ 1 chồng làm nàng có chút bất ngờ a.
Bắc Tử Mịch bên cạnh cũng thêm vào "Hoàng Huynh xưa nay luôn không nạp phi, kể cả thông phòng cũng không có a"
"Bắc Vỹ Lăng, ngươi thật cực phẩm a" Nàng cảm thán, trong cổ đại còn giữ mình trong sạch như vậy. Thật sự quá sức hiểu biết của nàng.
Hắn thấy vẻ mặt nàng bất ngờ, đưa tay xoa đầu nàng, trong mắt hiện chút ôn nhu " Nên là nếu ta lấy ngươi là thái tử phi, thì chỉ có một mình ngươi thôi"
Tống Thiên Nhan đỏ mặt, tim sao lại đập thìn thịch thế này. Đột nhiên nàng cảm thấy Bắc Vỹ Lăng lại soái như vậy. Lạc Thiên Nhan ngươi điên rồi sao ?
Bắc Tử Mịch bên cạnh không tự nhiên nhìn qua chỗ khác, nàng có chút chiếm chỗ a. Nên đi đâu đó.
Không để ý hắn tiếp tục bước đi. Nàng không để ý Bắc Tử Mịch đã rời đi từ lúc nào. Tống Thiên Nhan thở dài "Ta không thể thành thái tử phi a. Ta là ám vệ của Đông Lạc hoàng"
"Ta biết" Hắn trầm giọng đáp lại.
"Bắc Vỹ Lăng có điều này ngươi không biết. Mỗi ám vệ đều bị ăn độc dược, đây là để tránh phản bội chủ nhân. Ta cũng vậy. Ta không thể thành Thái Tử Phi. Trong người ta có độc, chỉ có thuốc giải mới có thể khống chế được" Nàng phiền muộn nói, huống hồ nàng còn phải tìm đường về hiện đại, không thể gắn bó với một ai ở đây.
Hắn cả kinh " Sao cơ ?"
Sao hắn có thể quên ám vệ đều bị uống độc dược.
Bắc Vỹ Lăng đột nhiên thấy sợ hãi, sợ mất nàng. Hắn đưa tay kéo nàng lại gần, môi đặt lên môi nàng, không giống Đông Phương Triệt ngang tàn công phá, nụ hôn của Bắc Vỹ Lăng nhẹ nhàng nâng niu.
Tống Thiên Nhan bất ngờ mở to mắt, hắn đây là hôn nàng a ? Bắc Vỹ Lăng mân mê môi nàng, Tống Thiên Nhan cũng từ từ nhắm mắt nhẹ nhàng đáp lại. Không lâu sau hắn rời đi, hai tay giữ mặt nàng nhẹ nói "Ta sẽ không để ngươi chết, khi nào xong việc. Chúng ta đi Độc Song Cốc. Nghe nói nơi đó nổi tiếng y thuật. Độc Song Cốc cốc chủ là được mệnh danh thần y Hoa Đà tái thế. Chắc chắn có giải dược"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]