Ám vệ Cửu giao hẹn với ‘Ân Vô Hận’, nếu hắn uống hết ba thùng nước, ‘Ân Vô Hận’ sẽ thả Tư Đồ Nhã. Chẳng rõ tại sao ma đầu ‘Ân Vô Hận’ này dễ tính như vậy, chờ Phạm Vô Cứu vào sân trong lấy nước ra, hắn âm thầm suy đoán, chắc chắn thứ nước này không đơn giản.
Sau một lát, vài giáo chúng mang thùng tiến vào. Giờ ám vệ Cửu mới biết mình nghĩ ‘Ân Vô Hận’ thiện lương quá rồi. Không đơn giản không phải nước, mà là thùng. Ba thùng tắm sâu nửa trượng vững vàng đặt trước mặt hắn. Nước giếng đầy tới miệng thùng, đung đưa thành từng gợn sóng. Trong một thùng thậm chí còn trôi lềnh phềnh mấy cục vụn băng.
Tư Đồ Nhã thấy vậy thì trách cứ Phạm Vô Cứu, “Thứ này không phải cho người uống. Mang ra đun nóng đã.”
Ám vệ Cửu nói, “Không cần.” Không phải vấn đề nóng hay lạnh.
“Được thôi. Bạch Thu, giờ ngươi hối hận vẫn kịp đấy.” Tư Đồ Nhã xoay người ngồi xuống, chờ ám vệ Cửu đáp lời.
Ám vệ Cửu nới rộng đai lưng áo bào, cầm lấy cái gáo, “Từ xưa đến nay ta không lật lọng, hi vọng Ân giáo chủ cũng vậy.”
Tư Đồ Nhã tự ngắm nghía tóc mai, “Bổn giáo không theo chữ Tín hay chữ Nghĩa, chỉ phụ thuộc vào vui vẻ hay không. Nhập gia tùy tục, không muốn uống thì ngươi có thể không uống.”
Ám vệ Cửu bình tĩnh nhìn người đeo mặt nạ bạc, khoác áo choàng đen nọ, “Hi vọng ngươi vui vẻ.” Dứt lời thì múc nước trong thùng, một gáo, rồi một gáo, nhưng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ve-cong-luoc/2167037/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.