Ám vệ Cửu tuân lệnh bảo vệ Bộ Bạch Thu, lo lắng nhìn theo Minh chủ rời đi, tiếng ‘Lôi Đình Hào Lệnh’ vừa rồi hay khinh công quỷ quyệt ‘Ân Vô Hận’ thi triển lúc này đều khiến hắn mập mờ cảm giác tối nay dữ nhiều lành ít — Tuy Minh chủ vẫn chưa dùng Tuyết Mang Kiếm, vẫn còn đường xoay sở, nhưng ‘Ân Vô Hận’ lại càng ung dung nhàn nhã, chẳng biết võ công sâu tới mức nào, đang toan tính mưu mô gì. Đột nhiên hắn rất mừng vì Tư Đồ Nhã không vào phủ.
“Sư phụ, giữ được rừng xanh, lo gì thiếu củi đốt!” Đại đệ tử Thanh Thành bồn chồn nói, “Nhân lúc Minh chủ đánh lạc hướng Ân Vô Hận, chúng ta ra ngoài triệu tập võ lâm đồng đạo tới trợ giúp Minh chủ một tay.”
Bộ Bạch Thu trầm ngâm không đáp. Theo lão, với bản lĩnh của Ân Vô Hận hôm nay, giết lão chỉ dễ như lấy đồ trong túi. Thoát được mùng một cũng khó tránh khỏi mười lăm. Bảo lão vứt bỏ sĩ diện chưởng môn, ngang nhiên mặc kệ Tư Đồ Khánh để đi cầu cứu các môn phái, sau này lão còn mặt mũi nào đứng trong giang hồ.
Ám vệ Cửu nói, “Không đi được.”
Đệ tử phái Thanh Thành nghe vậy thì trợn mắt nhìn.
Bộ Bạch Thu âm thầm suy nghĩ, lão không được đi, mà đi cũng không được, tiến thoái lưỡng nan, thuận miệng hỏi, “Là sao?”
Ám vệ Cửu đáp, “Minh chủ cử ta bảo vệ ngài. Ngài phải tin tưởng Minh chủ.”
Bộ Bạch Thu bật cười chế nhạo, “Bảo vệ ta? Bằng mấy mũi phi đao của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ve-cong-luoc/2167033/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.