Ngày hôm sau, tỳ nữ lại đem màn thầu mốc meo cùng dưa muối như mọi khi đặt lên bàn, ở ngoài cửa liền truyền đến một thanh âm trầm thấp:"Mang đi"
Tỳ nữ ngẩng đầu nhìn, ai vậy nhỉ, tự nhiên sai mình như vậy? Thấy người đứng ở ngoài cửa liền sửng sốt một chút, đẹp trai quá nha, tuy nhiên lại làm người khác sợ hãi quá...
Thấy tỳ nữ sững sờ đứng đó, Ảnh Nghị tự mình đi qua đem hộp đồ ăn mình chuẩn bị đặt lên bàn, lạnh lùng lặp lại một lần nữa:"Mang đi". Hắn đã thu liễm sát khí của bản thân mình để bản thân giống như một người lạnh nhạt, xa cách sẽ không làm người khác sợ hãi đến phát run..
Tỳ nữ theo bản năng mà hồi tưởng lại "Ngươi là ai?!" lại nhìn lên cặp mắt của hắn, đen mà trầm lặng, không có ánh sáng, ngay lập tức nàng bưng đồ ăn lên vội vã lao đi...
Ảnh Nghị nghe thấy âm thanh quản gia triệu tập nô tỳ, ngày hôm qua nói chuyện thật là có ích, từ nay về sau, hắn sẽ phụ trách tất cả sinh hoạt thường ngày của chủ tử...
Sau khi chuẩn bị nước ấm, Ảnh Nghị chậm rãi đi tới gần giường chờ chủ tử tỉnh dậy..
Quý Mạt sau khi tỉnh lại đang bực mình vì mình không nghe được âm thanh tỳ nữ đưa đồ ăn thì liền nghe thấy bên cạnh mình vang lên một âm thanh trầm thấp:"Chủ tử, ngài đã tỉnh dậy rồi, để thuộc hạ hầu hạ ngài rửa mặt"
"Không.. không phải, sao ngươi vẫn còn ở đây, không phải là ngươi phải âm thầm bảo hộ ta sao?". Quý Mạt hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ve-chi-nguy-trang-thanh-duong/228049/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.