"Cô sao thế?"- Toàn rối rít. "Mau gọi cấp cứu đi". Anh Điều nói. Bà đồng yếu ớt khoát tay rồi cất giọng. "Không..cần. Không..kịp đâu...Số ta đã tận rồi. Từ lúc Ngài về báo cho ta về cậu, cũng có ý đón ta về...Làm..thầy..không cô đơn cũng đoản mệnh..."Toàn luống cuống bấm điện thoại định gọi cấp cứu.Bà đồng vẫn cố nói tiếp: "Nghe..đây. Hạn nặng bên ngoại của cậu...phải tìm đến sư phụ của ta...Thầy đang sống trên Cao Bằng..Để cái Loan dẫn đi...Đi..đi ngay kẻo muộn...""Không..không..cô đã giúp cháu quá nhiều..."Bà đồng mỉm cười: "Nhiệm vụ...của..ta...là vậy...Để trục con quỷ này..ta đã tiêu hao quá nhiều sinh lực...". Nói xong bà đồng nhắm mắt xuôi tay.Cả anh Điều và Toàn đều chết lặng. Một thứ bắt đầu bằng máu và nước mắt cũng sẽ kết thúc trong máu và nước mắt Vì vậy nên, đừng nên bắt đầu một oán niệm.Anh Điều và Toàn đặt bà đồng lên chiếc giường trong gian phòng phía sau điện. Không còn chủ, vùng đất này cũng hết linh thiêng. Ngoài trời bất chợt có một áng mây vàng lên trong nắng. "Là bà ấy về với Thánh đấy.."Anh Điều lẩm bẩm.Sao Loan mãi chưa về?Để kết thúc chuyện này, cần ba mạng người. Và bà đồng chỉ đốt có hai hình nhân. (Trở về hai tiếng trước).Loan chầm chậm cẩn thận bê chậu cá ra khỏi cửa điện. Cô đi qua Toàn. Toàn hỏi: "Sao rồi...sao rồi...?". Cô chỉ im lặng không đáp rồi đi thẳng.Cô bước ra khỏi cổng đền rồi men theo bậc thang xuống núi đi về phía làng. Con suối nhỏ nằm sau làng, chảy về hướng Đông Nam. Cô quyết tâm đi thẳng, không ngoái lại, cẩn thận từng bước chân.Ra đến gần con suối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-trung-quy/60264/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.