Lục Dĩ Thiên cong môi, anh vỗ nhẹ vào tay cô hai cái rồi cười khẽ một tiếng, sau đó liền tiêm chất lỏng trong suốt kia vào người mình. Độc vừa ngấm vào cơ thể, Lục Dĩ Thiên đã bắt đầu có phản ứng.
Một cảm giác đau đớn nhanh chóng lan tỏa khắp cơ thể anh, đúng như lời Nam Hoành Quân nói, dược tính của độc này rất mạnh. Lục Dĩ Thiên quằn quại ngã người xuống sô pha, Kim Nhất và Thủy Nhất liền tiến lên cạnh hai, hai người họ hết mực lo lắng khi thấy cảnh tượng này, nhưng đây là quyết định của anh, họ không thể làm gì khác.
"Dĩ Thiên..." Nam Tịch Viên nghẹn ngào không nói nên lời, cô chỉ mới thấy anh khổ sở như thế cách đây không lâu, giờ đây lại phải nhìn anh như chịu cực hình, điều này sao cô có thể chịu nổi chứ?
Nam Hoành Quân đưa mắt nhìn Lục Dĩ Thiên, ông muốn biết rốt cuộc anh sẽ chịu đựng được bao lâu. Độc đó đã có người thử qua, chưa đầy một phút thì kẻ đó đã rên thấu trời xanh vì không chịu nổi, để xem Lục lão đại trong truyền thuyết này sẽ khác bao nhiêu sao với những con người vô dụng kia.
Từng phút từng phút trôi qua, Lục Dĩ Thiên lăn lộn dưới sàn gạch cẩm thạch màu trắng, cả cơ thể anh đã toát mồ hôi rất nhiều, gân xanh cũng nổi lên vô số. Tuy là khó chịu nhưng anh vẫn không hề làm ra hành động thất kính, cũng chẳng hề cầu xin nửa lời.
"Ba, ba mau giải độc cho anh ấy đi!" Nam Tịch Viên sốt ruột không thôi, khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tinh/907203/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.