“Con biết vì sao DHK27 đến nay đã không còn thịnh hành như trước không?”
Câu hỏi đột ngột của Nam Hoành Quân thật khiến Nam Tịch Viên tò mò, cô cũng quên mất câu hỏi của mình mà đi theo lời dẫn dắt của ông, “Sao vậy ba?”
“Ba vốn có hứng thú nên chế tạo ra DHK27, nhưng cảm thấy chất độc đó không hoàn hảo nên không nghiên cứu nữa.” Nam Hoành Quân kể lại chuyện cũ cho con gái mình nghe: “DHK27 có dược tính rất mạnh, tuy nhiên nó lỗi ở chỗ là đến tận ba tháng mới tái phát một lần. Ba chưa từng công bố DHK27 cho người bên ngoài biết mà chỉ dùng nó cho những kẻ phản bội tổ chức, bắt những kẻ đó chịu đau khổ hai tiếng đồng hồ xong mới giết chết hắn.”
Nam Hoành Quân cố tình ngừng vài giây, đợi đến khi Nam Tịch Viên mất kiên nhẫn thì mới nói tiếp:
“Tiểu Tịch, năm đó có một lão đại ở một tổ chức khác biết được thuốc mà ba chế tạo, sau đó ông ta đã xin ba, ba cũng đồng ý cho ông ấy. Sau đó lại biết chất độc đó được tiêm vào người của Lục Dĩ Thiên, giờ đây con hỏi ba về chuyện này. Nói đi, rốt cuộc con và Lục lão đại đó có mối quan hệ thế nào?”
“Ba...” Nghe được lời chất vấn của Nam Hoành Quân Nam Tịch Viên không khỏi rùng mình, trời ơi, cô chỉ mới hỏi có một câu thôi mà chuyện này lại bị ông nhìn ra sơ hở, cô muốn đập đầu vào cột chết quá đi thôi. Ông đã nhìn ra rồi, giờ giấu cũng chẳng được.
Sớm muộn gì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tinh/907200/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.