Vừa gặp mặt Nam Tịch Viên trong quán cà phê thì tiểu Hà đã vui đến mức nhảy cẫng lên, cô bé dang tay ôm lấy Nam Tịch Viên, khuôn mặt bầu bĩnh cứ thế mà cười thỏa mãn.
"Chị Tịch Viên!"
"Tiểu Hà của chị!" Nam Tịch Viên ôm lấy cô bé, vừa định bế tiểu Hà lên thì cô bé đã nói, "Chị đừng bế em, vết thương của chị chưa khỏi, em sợ em nặng quá sẽ khiến chị đau."
Nam Tịch Viên mỉm cười, tay cũng xoa đầu cô bé hiểu chuyện, "Chị không sao rồi, em đừng quá lo lắng."
Gặp mặt Nam Tịch Viên nên tiểu Hà hoàn toàn quên mất người ba đáng kính của mình đang ngồi bên kia, cô bé cứ quấn lấy cô mà hỏi han.
"Vết thương của chị còn bị đau không ạ?"
"Không, chị tịnh dưỡng rất tốt nên mọi chuyện đã ổn thỏa."
"Dạo này chị ăn uống có điều đặn không, em sợ vì bị thương mà chị sẽ bị ốm."
Nam Tịch Viên nghe thế thì lắc đầu, "Chị không ốm đâu, rất khỏe đây. Còn em, sao lại gầy thế này chứ, em cần phải bồi bổ thêm."
"Dạ chị." Tiểu Hà gật mạnh đầu một cái, tình cờ cô bé thấy trên cổ Nam Tịch Viên có dán một miếng băng keo cá nhân nên hỏi ngay: "Cổ chị bị sao vậy ạ?"
"À, chị vô tình để móng tay cào trúng nên trầy xước một tí. Chị không sao đâu." Nam Tịch Viên nhanh chóng tìm lý do để trả lời, vẫn may lúc nãy cô đã che mất vết hôn đi bằng cách ngụy trang này, nếu như không có băng keo cá nhân thì có lẽ tiểu Hà sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tinh/907187/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.