Ngày hôm sau.
Do Nam Tịch Viên muốn xem những chuẩn bị của Lục Dĩ Thiên về hôn lễ giữa hai người nên háo hức vô cùng. Vừa mới sáng sớm anh đã sai người mang đến Hắc Uyển váy cưới và trang sức cho cô, khi chứng kiến chiếc váy tinh xảo trước mặt, Nam Tịch Viên không khỏi bất ngờ.
"Đẹp thật đấy!"
Chiếc váy trước mặt cô được may một cách tinh xảo và bằng chất liệu vải thượng hạng, vừa mịn vừa mát. Trên váy còn đính kèm vô số hạt kim cương lấp lánh để điểm xuyết cho sự đẹp đẽ của chiếc váy cưới.
"Em thích không?"
"Ừm, rất thích!" Nam Tịch Viên quan sát đôi giày cao gót và trang sức trên bàn như vòng cổ, nhẫn đôi, hoa tai, vòng tay, tất cả đều có đính kim cương trên đấy. Mắt cô như nở hoa: "Rốt cuộc là anh chuẩn bị từ bao giờ vậy, sao lại có thể hoàn thành những thứ này nhanh như vậy?"
"Đừng có nghi ngờ năng lực của chồng em nữa." Lục Dĩ Thiên véo nhẹ vào má cô, đầy cưng chiều.
Nghe hai chữ "chồng em", Nam Tịch Viên cười tít mắt.
Trời vừa chạng vạng tối, Lục Dĩ Thiên và Nam Tịch Viên tay trong tay đi dạo, đối với họ cảm giác yên bình nhất đó chính là được ở cạnh đối phương, dành thời gian cho người mình yêu thật nhiều.
"Nhớ lần trước ở Italy chúng ta đã đi dạo cùng nhau, cũng giống như tối nay." Lục Dĩ Thiên nghĩ về chuyện cũ, nhớ đến bộ dáng trẻ con của cô lúc giận dỗi thì không nhịn được mà bật cười.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tinh/2373989/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.