"Lòng nhân từ trở thành tội ác khi được áp dụng cho ác quỷ."
-Thomas Mann
---
Con người thật lạ lùng, cái phức cảm của tâm lý là một mê cung không lối ra. Sự nhạy cảm với những thứ nhỏ nhặt như bị gọi sai tên, không được mời đâu đó... Trong chính một nhóm bạn thân cũng có những nỗi lo lắng về sự thân mật với nhau.
Chúng ta luôn tìm kiếm sự chú ý, sự quan tâm, sự công nhận bản thể đang tồn tại. Cũng chính những ham muốn này thúc đẩy hành vi. Hầu hết những vụ án mạng xảy ra trong cơn giận, cơn giận có thể nói là thứ bộc phát rõ ràng nhất. Có thể gọi gϊếŧ người cũng chỉ là ham muốn được công nhận cái tôi hay không?
Với Mạc Kỳ Yến, bản thân cô có một cơn đói luôn kêu gào được ăn. Nhất là vào lúc cô rơi tổn thương. Cơn đói của sự hành xác. Tổn thương cần được xoa dịu bằng một tổn thương khác. Hoặc đơn giản, việc dùng lưỡi dao cắt vào da thịt khiến cô còn tự an ủi mình làm chủ được cái xác phàm này. Hẳn những người thích xăm hình cũng có đồng loại cảm giác này.
Một nhát cắt vào cổ tay, một điếu thuốc lá bốc khói chạm vào da thịt...
Có những thứ biết là ngu ngốc nhưng không thể ngừng làm. Suy cho cùng chúng ta đều là kẻ điên, chỉ là mỗi người phát bệnh một kiểu.
Mạc Kỳ Yến không ngoại lệ, thậm chí cô còn tệ hơn thế. Có thể trong chuyện tìиɦ ɖu͙ƈ cô là một người thích chiếm hữu. Nhưng thường xuyên sau đó là những cơn tự hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-thi/519638/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.