"Bất kỳ xã hội nào cũng có những cây cỏ dại đầy khiếm khuyết, thiếu sinh lực như em, mang một số phận chẳng có tư tưởng, chẳng có cái quái gì cả, chỉ tự mình hủy mình đi thôi, nhưng em còn có điều muốn nói. Cảm giác về trạng huống như vậy làm em vô cùng khó sống." (Tà Dương - Dazai Osamu)
---
Tần Y Lạc mặc tạp dề đứng trước bếp của Mạc Kỳ Yến. Ánh mắt lướt quanh giá để dao. Ngón trỏ tay phải từ tốn lướt trên cán từng con dao rồi dừng lại trước một con dao có chiều dài tương đối. Tần Y Lạc rút con dao ra khỏi giá. Một ánh sáng sắc lạnh ánh lên từ thân kim loại của con dao.
Phần thịt bò đã được rửa sạch lau khô. Tần Y Lạc đặt miếng thịt vào thớt. Dùng dao cắt một đường, chia thành hai phần đều nhau. Sau đó bắt đầu tẩm ướp gia vị.
Từ sau lưng Tần Y Lạc, có một vòng tay ôm lấy. Là Mạc Kỳ Yến.
"Nhanh hơn tôi nghĩ!"
Tần Y Lạc lên tiếng. Ánh mắt vẫn tập trung vào phần sơ chế thịt.
"Mấy sợi dây đó chỉ giữ tôi được 45 giây mà thôi. Nếu không bận tắm rửa tôi đã ra sớm hơn rồi."
Mạc Kỳ Yến tự tin lên tiếng.
Tần Y Lạc không quan tâm biểu tình của đối phương. Vẫn tiếp tục việc nấu ăn. Tần Y Lạc cũng biết, một sợi dây thừng vốn không giữ được Mạc Kỳ Yến ở trên giường lâu. Bởi Mạc Kỳ Yến là một cảnh sát không đơn thuần, cô ta có rất nhiều kỹ năng thoát hiểm hơn người.
"Mạc Kỳ Yến, cô biết lý thuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-thi/519635/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.