"Uớc muốn trả thù chỉ là một ước muốn nảy ra từ sự thiếu công lý."
-Điệu Valse giã từ (Milan Kundera)
----
Tần Y Lạc nhận lấy ly rượu trên tay Mạc Kỳ Yến. Tự mình thưởng thức một ngụm. Vị vang thơm, chát nhanh chóng lan toả trong khoang miệng cô.
Mạc Kỳ Yến vô thức nhìn theo. Nữ tử xinh đẹp làm gì cũng thật thu hút. Lần đầu họ gặp, Mạc Kỳ Yến chính là bị bộ dạng thưởng rượu của Tần Y Lạc thu hút.
Thưởng trà thưởng hoa thì dễ. Thưởng rượu mới khó.
Tần Y Lạc đặt ly rượu xuống bàn, ôn nhu lên tiếng:
"Tôi là bác sĩ tâm lý, chị có gì đừng ngại nói với tôi." Tần Y Lạc ngồi bên cạnh Mạc Kỳ Yến, cùng ngắm đường phố bên dưới.
Mạc Kỳ Yến suýt đã quên, nữ tử này là bác sĩ tâm lý.
Mạc Kỳ Yến cầm chai rượu, rót vào ly cho Tần Y Lạc.
"Tôi chán ghét bọn luật sư."
Mạc Kỳ Yến nói. Chỉ một câu không hơn không kém, sau đó không gian rơi vào tĩnh mịch.
Chỉ có tiếng nhạc vang lên.
Tần Y Lạc cầm ly rượu trong tay, cô không uống. Mà đưa cho Mạc Kỳ Yến, Mạc Kỳ Yến liền nhận lấy. Không nói gì liền uống một hơi dài.
Tần Y Lạc khẽ cười. Ánh mắt vô định nhìn trước mặt.
"Luật pháp không công bằng, nó được tạo ra chỉ để duy trì xã hội mà thôi. Và..."
Tần Y Lạc ngưng lời. Cô nhìn Mạc Kỳ Yến rồi nói tiếp:
"Và nó nhanh chóng trở thành công cụ cho kẻ có tiền."
Mạc Kỳ Yến im lặng, những đạo lý này cô đương nhiên đã biết. Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-thi/519591/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.