Buổi tối trong nhà bỗng nhiên làm một buổi tiệc lớn, bày đầy cả bàn, bố mẹ Bạch Chi Yến đều rất khách sáo với Tạ Dung. Hay bởi vì Tạ Dung nhỏ hơn Bạch Chi Yến nên vẫn luôn dặn dò Bạch Chi Yến lấy thêm một chút cho Tạ Dung.
Bạch Chi Yến không phản bác được, liên tục miễn cưỡng gật đầu, nói móc trong lòng: “Tạ Dung vô cùng tinh tế, vẫn còn cần con à?”
Ăn cơm tối xong Bạch Chi Yến giải cứu Tạ Dung từ tay bố mẹ, dẫn cậu ra ngoài hóng mát.
“Đỡ lấy.” Bạch Chi Yến ném mũ bảo hiểm qua cho Tạ Dung.
“Cái này của ai?” Tạ Dung cầm cái mũ bảo hiểm màu hồng nhạt kia quan sát trên dưới.
Bạch Chi Yến cười tiện hai tiếng: “Bạn gái cũ.”
“Lâm Nhung?”
“Khà, em tin thật hả?” Bạch Chi Yến đấm cậu một quyền.
Tạ Dung nắm quả đấm của Bạch Chi Yến, hôn lên gương mặt anh một cái, cười nói: “Tất nhiên là không, anh độc thân từ trong bụng mẹ ai mà không biết.”
Sau khi hai người nói vài câu bần hèn, Bạch Chi Yến xoay người lên xe. Đầu đội một chiếc mũ bảo hiểm đen trắng, mặc chiếc áo thun màu đen phối với quần jean đen, trông rất ngầu.
Nhưng Tạ Dung đã bước đến, sự ngầu lòi của Bạch Chi Yến đã không còn đủ nữa.
Mà một người với khuôn mặt viết chữ lạnh lùng này lại vòng tay qua eo Bạch Chi Yến, đầu tựa vào vai anh, miễn cưỡng nói: “Anh ơi, có thể đi rồi.”
Bạch Chi Yến bị một tiếng “anh ơi” này làm cho cả người như bị nhiễm điện, lỗ tai nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-thanh-lot-vao-tai/937042/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.